VŨ HỘI HOÁ TRANG - Trang 107

thẳng thắn cố hữu của nàng – Gần đây anh có trở về đấy không? Đang có
nhiều công trình được phục chế và canh tân rất đẹp. Trên thực tế, khu ấy
đang trở thành một nơi được ưa chuộng.
Cole cảm thấy ngay câu nói ấy không phải chỉ là một lời nói suông, mà có
ẩn ý gì trong đó. Anh ta hỏi:
- Phải chăng cô hàm ý là tôi có thể trở thành được ưa chuộng?
- Tôi không biết – Nàng quay lại đáp, miệng cười mỉm chi để chọc anh ta –
Anh có nghĩ rằng bản thân anh cần được phục chế và đổi mới không?
- Không.
Nàng cười lớn:
- Tôi cũng không nghĩ vậy. Thật tình mà nói, tôi không tưởng tượng được
anh khác bây giờ. “chịu hay không chịu”, anh là thế đấy – Nàng bỏ lan
can quay mặt lại với anh ta bằng một cử chỉ duyên dáng và xoa hai bàn tay
lên vạt áo sơ mi của anh ta, không bị trở ngại vì cái áo vest và cái cravat
của anh đã cởi ra và bỏ lại ở nệm sau xe hơi – Và tôi rất mừng vì đã quyết
định chịu anh.
Anh ta chặn hai bàn tay đang luồn lên cổ anh:
- Vấn đề là cô định đưa tôi đến tận đâu, Remy? Gia đình của cô không
chấp nhận chuyện… tình hiện nay giữa đôi ta.
Nụ cười mỉm vẫn còn trên môi, nhưng nàng rút tay lại và nhích ra xa một
chút:
- Có ai nói với anh về việc đó sao?
- Không! – Nhưng anh ta cũng không ngạc nhiên vì thế – Cha cô đang ở
trong một tư thế lúng túng. Có lẽ tôi chỉ xứng đáng để điều hành công cuộc
kinh doanh của gia đình, nhưng không xứng đáng để lấy con gái của ông.
Tôi chắc chắn không qua lọt cuộc trắc nghiệm về máu, để xác định thành
phần “máu xanh” (máu quý tộc) trong mạch máu của tôi.
- Tại sao anh cứ nêu lên những chuyện phi lý đó?
Anh ta thấy nàng sắp sửa nổi nóng, nhưng làm ngơ:
- Bởi vì đó là sự thật, dù cô chấp nhận hay không.
- Anh có biết cái gì mới là sự thật không, Buchanan?
Cơn giận của nàng bùng nổ, hai mắt bắn ra những tia vàng rực:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.