VŨ HỘI HOÁ TRANG - Trang 191

- Dominique Jardin.
Một bên chân mày đen nhướng lên.
- một đấu thủ đáng gờm, một đấu thủ dày dạn kinh nghiệm qua nhiều trận
đấu. Tất cả các trận ấy ông ta đều đã thắng bằng lưỡi kiếm của ông ta. Anh
may mắn là đã bị thách đấu. Anh là người có quyền chọn lựa vũ khí. Tôi
gợi ý anh nên chọn súng lục.
- Tôi không muốn đấu với anh ta.
Người Tây Ban Nha đứng thẳng lên, vẻ mặt trở nên cứng cỏi và lạnh lùng.
- Anh phải nhận đấu.
- Mẹ kiếp, tôi không thể, Pepe. Đó là lý do tại sao tôi đến đây. Đó là lý do
tại sao tôi cần gặp anh. Anh biết các thủ tục phải làm đúng đắn. Ắt phải có
một cách gì để tránh chuyện này xảy ra, một điều gì đó quy định trong văn
bản bộ luật thách đấu chết bằm ấy.
- Nếu ông Jardin chọn lựa chấp nhận lời xin lỗi của anh và bất cứ câu nói
hay hành động gì anh đã làm xúc phạm đến ông ấy, thì không cần xảy ra
một cuộc đấu kiếm hay súng, và không bên nào bị mất danh dự cả. Tuy
nhiên, sự xin lỗi phải được thực hiện trong khoảng thời gian pháp luật quy
định. một khi hai bên gặp nhau trên sân khấu danh dự, thì là quá trễ.
- Anh cứ quên chuyện xin lỗi đi - Brodie thở dài – Anh ta không chịu chấp
nhận đâu.
- Vậy thì anh phải gặp ông ta.
Brodie lắc đầu:
- Tôi không thể.
- Vậy thì tôi khuyên anh lên một trong những con tàu của anh và bỏ nơi này
mà đi, Donavan ạ. Từ chối không đấu với anh ta đồng nghĩa với hèn nhát.
Anh sẽ bị coi như hết thời ở khu phố Cổ thành này. Và tôi nghĩ rằng các
đồng nghiệp người Mỹ của anh cũng sẽ không còn kính nể anh nữa.
- Tôi sẽ không bỏ đi.
- Anh đến đây nhờ tôi cố vấn. Tôi đã cố vấn cho anh vì anh sợ…
- Tôi không sợ anh ta, Pepe. Nếu không có ai khác dính líu với việc này, tôi
sẵn lòng đấu với anh ta bằng súng săn cách nhau một cái khăn mù soa.
Nhưng trường hợp này lại khác.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.