VŨ HỘI HOÁ TRANG - Trang 239

một tiếng gừ lên vì ngạc nhiên, và làm tay hắn ta lỏng ra. Nàng giật tay ra
và cùng lúc thấy một bộ râu muối tiêu hiện ra một bên. Người đàn ông ngồi
trong chiếc xe hơi đậu trước nhà nàng, và ở viện bảo tàng!
Nàng quay phắt lại đương đầu với hắn ta:
- Ông là ai? Ông muốn gì? Tại sao ông theo rình tôi?
Cả chục ấn tượng đập vào mắt nàng đồng thời: bộ râu cằm cắt xén gọn ghẽ,
lẫn nhiều sợi bạc không che giấu hết được cái cổ to bự, thân mình rất vạm
vỡ, với hai vai to rộng và bộ ngực thon dần xuống đến bờ hông thon nhỏ
như của một thiếu niên, và đôi mắt xanh nhất rất tinh anh, một nét tinh anh
nhắc nàng nhớ đến viên thanh tra Armand.
- Hỏi là phần tôi, xin cô cảm phiền, cô Jardin – Anh ta nói, mắt nghiêm
trang – Cô là Remy Jardin phải không? Tôi đoán cô là người tôi thấy ở
balcon sáng nay.
- Tôi lặp lại, ông là ai?
- Howard Hanks.
Bằng hai ngón tay, anh ta móc một tấm danh thiếp ở túi áo trên và đưa ra
cho nàng xem. Remy liếc vào đó, rồi liếc vào cái ví anh ta lật mở ra cho
nàng xem chứng minh thư. Anh ta là một điều tra viên có giấy phép hành
nghề. Theo tấm danh thiếp, anh ta làm cho một công ty bảo hiểm.
Remy nhìn lại vào tấm danh thiếp, ý thức ruột gan nàng nàng đang thắt lại,
và trong đầu nàng như gióng lên tiếng chuông báo động, cảnh giác nàng
không nên nói gì với anh ta hết. Dù chuyện đó là gì, tại sao nàng có cảm
giác phải che giấu tin tức?
Nàng nhận tấm danh thiếp ở tay anh ta, cố kéo dài thì giờ để quyết định nên
làm sao.
- Ông thường chặn người ta giữa đường hay sao, ông Hanks?
- Chỉ chặn những người từ chối trả lời khi tôi cố gọi điện thoại cho họ tại
nhà, viện cớ bị đau ốm – Anh ta khoát tay về phía một tiệm nước ở gần đó,
chiếc nhẫn vàng ở bàn tay trái loáng lên – Tôi có thể mời có một tách cà
phê hay thức uống gì khác không?
Nàng do dự:
- Tôi có hẹn lúc 4h30.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.