VŨ HỘI HOÁ TRANG - Trang 302

- Làm sao tôi biết được? Có lẽ chúng là hai đứa nghiện xì ke.
Anh ta đi qua mặt Cole vừa lúc Lance ở nhà bếp bước ra.
- Không có chị ấy ở trong này, Gabe.
- Tìm nữa, phía trong này.
Khi cả hai tiến về hướng phòng ngủ, Cole không làm gì để ngăn cản, mà
quay mặt đi, ngậm thinh, có vẻ bối rối.
***
- Nó ở đâu? – Người đàn ông nắm chặt ống nói, tay ông ta cũng như tiếng
nói, run lên vì sợ hãi và giận dữ – Anh đã làm gì nó rồi?
- Ai?
- Anh biết tỏng là tôi nói về Remy.
- Cô ta không ở trong bệnh viện hay sao?
- Không. Cô ấy đã biến mất khỏi nơi đó… trong đêm – Ông ta càng bóp
chặt ống nói – Để cô ấy yên, nghe chưa? Nếu anh động vào một sợi tóc trên
đầu cô ấy, tôi thề rằng tôi sẽ…
- Giết tôi? – Tiếng nói vừa châm chọc vừa khinh miệt – Ông đừng hăm dọa
tôi, không làm được đâu.
- Mẹ kiếp, tôi…
- Đừng làm ra vẻ cao thượng! Ông chả làm được cái chó gì, và cả hai chúng
ta đều biết vậy. Ông quá tham lam, mà không gan chút nào. Xưa nay luôn
luôn là vậy.
- Remy ở đâu?
- Tôi không biết. Nhưng tốt hơn là ông tìm ra cô ta trước tôi.
***
Sương mù, một làn sương mù trắng đục đầy hăm dọa cuồn cuộn xung
quanh nàng, dày đặc và mát lạnh. Từ trong đám sương mù ban đêm, một
ánh sáng vàng vọt kỳ ảo hiện ra, nhảy múa, run rẩy, và càng lúc càng tới
gần nàng. Remy muốn bỏ chạy trốn, nhưng hai chân hình như chôn chặt
xuống đất. Ánh sáng màu vàng cứ tiến về phía nàng, bùng lên, rồi chia ra
làm hai, ba rồi bốn cột lửa cao ngất. Những khuôn mặt đen sì lù lù hiện ra
dưới ngọn lửa nhảy múa, mặt đen sì trên thân mình cũng đen sì quấn trong
những miếng giẻ trắng, những thân hình nhảy múa, quay vòng, giơ chân

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.