VU QUY - Trang 12

vọng sẽ thấy những chiếc ghe câu trở về. Về, từ những cơn lốc của đại
dương. Và số mệnh.

Ghe về được dăm cái, với những bộ mặt còn vương nét kinh hoàng sóng

gió. Thẻo ngồi suốt đêm trong một lùm cây, trí não tê liệt, mắt chong lên
tìm những ánh đèn câu. Cho đến khi kiệt sức, nó thiếp đi, mơ màng thấy
cha nó lay gọi. Nó chồm dậy, mừng rỡ, miệng hỏi, tay nắm lấy tay cha. Gai
đâm toạc tay nó, đau điếng. Kỳ chưa? Tay cha trổ gai? Nó xoay người, cố
mở mắt. Lần lần, nó cảm thấy bụi gai, biết cha nó đâu có đó. Tay đẫm máu,
nó ứa nước mắt, thầm gọi, ba ơi, ba!

Sáng ngày thứ tư sau khi chắc cơn lốc đã nhận chìm mười tám người đi

trên sáu chiếc ghe câu Đất Mũi, xã cho phép làm lễ truy điệu những vong
linh chết mất xác. Ngoài khơi, Hòn Khoai nhô lên một mảng xanh thẫm đội
ngọn hải đăng không bao giờ tắt. Trên bãi, đồng chí chủ tịch ủy ban nhân
dân xã kết bài diễn văn với giọng sắt đá, "Chết trong lao động là chết vinh
quang!". Gia đình nạn nhân đủ mặt. Vợ Nhêm, chòm xóm kêu bằng dì Sáu,
từ chợ Năm Căn về từ hôm trước. Dì vật mình vật mẩy, tay ôm cái bụng đã
u lên tròn tròn, vừa khóc vừa kêu "Anh Nhêm ơi, vội đi đâu mà không đợi
ngày sanh con, hà anh?". Phần Thẻo, nó nín bưng, mặt tái nghét. Lục Cả
đưa Thẻo một trái trứng vịt luộc và ba cây nhang. Ba Tri nay đầu cạo nhẵn
thín, nhìn Thẻo dặn nó sau lễ thì về Chùa. Lục Cả ê a tụng kinh Thủy Sám
cầu cho vong linh người chết trôi được về nơi cực lạc. Thẻo nhắm mắt lả đi
vì mệt. Nhỏ Tư đến ngồi cạnh, tay nắm tay nó, không nói gì. Tư nhìn, có
cảm giác anh Ba nó vẫn còn đó.

Thời đó, Lục Cả còn sống, tuổi đâu đó chừng thất thập, lông mày trắng

toát sụp xuống che hai con mắt lúc nào cũng lim dim nửa mở nửa nhắm.
Nghe nói Lục hồi nhỏ mồ côi, cha mẹ chết trong một trận giặc Tây đổ lính
Lê Dương đi ruồng bố nghĩa quân. Đi ăn xin dưới chợ, một bữa Lục theo
chân thầy trụ trì Chùa Đất Mũi. Thầy người gốc Miên, thường đi khất thực
với dăm ba chú nhỏ tuổi cỡ tuổi thầy Lục, đến tu theo lệ cứ ba năm thì hoặc
ở lại chùa hoặc hoàn tục trở về gia đình. Tứ cố vô thân, Lục không biết về
đâu, đành nương cửa Phật. Ngày ngày chúi đầu vào kinh kệ bằng tiếng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.