VU QUY - Trang 22

khỏi cái nắm thịt ấy thì nó ngật đầu về phía sau, miệng mím chặt, người
giựt lên ba lần. Dì Sáu như phát rồ. Gào lên: "Út đi rồi thì má già má sống
với ai?" rồi cười ằng ặc, dì múa may như bị cốt nhập, nước mắt chan hòa.
Thẻo đẽo những cột đước đóng một chiếc quan tài cho Út, lên chùa xin Sư
làm lễ cầu siêu ngày vùi nó xuống ba tấc đất. Tư chôn theo xác con Tơ,
miệng khấn "Để nó theo Út cho có bạn!". Khi hóa vàng, trời bỗng tối sầm,
ai nấy đều nghe trong tiếng sấm động có tiếng vịt quàng quạc kêu vang. Dì
Sáu sụp xuống, hai tay ôm nấm mộ còn ướt, tóc rũ rượi sổ ra, mặt mũi lấm
lem đất trộn vô nước mắt.

8
Thẻo bước theo Tư. Đến bờ kinh, Tư ngồi, mắt mọng đỏ, sưng vù. Thẻo

lúng túng, không biết nói gì. Thình lình, Tư hò, tiếng mong manh tựa chút
ánh sáng đang thở hắt trên đầu những cành đước chỉa ngang:

Ầu ơ ớ ơ...
Sóng đưa, sóng đưa (mà) hoa súng trôi xuôi
Sóng đưa xa lắc...mặc tui giữa dòng...
Ầu ơ ớ ơ...
Ầu ơ, ví dầu...
Cầu tre vắt vẻo chênh vênh
Vì ai nên cứ dấn mình bước qua
Ầu ơ ờ ơ
Sông sâu nước cuộn trôi xa
Dập dềnh là những kiếp hoa trái mùa...
Đêm lặng lẽ rơi xuống mảnh đất tang tóc đau thương. Thẻo biết, ở mức

cuối của mọi chịu đựng, Tư chỉ còn tiếng hò của chính mình để vực dậy mà
tiếp tục sống. Thẻo hiểu, đó là món quà độc nhất Tư có thể cho những
người xung quanh trong những giây phút phải bám víu vào chút ý nghĩa
của cuộc đời. Thẻo nhớ buổi đi bắt cua trên Bãi Bùng. Nó nhắm mắt, có
cảm giác mặt mình vẫn còn áp vào da thịt Tư. Nó nhớ nó vùng dậy, xách
giỏ, xách nơm cắm cúi đi trước, không dám nhìn lại Tư im lặng theo sau.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.