VU QUY - Trang 24

BA

...nhưng người con gái đó bỏ ruộng

đồng lên thành phố, những câu hò

buộc phải hội nhập nếp sống văn

minh....

9

M

ột tuần sau khi chôn đàn vịt rồi bé Út, chị Hai lẳng lặng ra đi, chỉ để

lại cho Tư một mảnh giấy, nguệch ngoạc : "Tao đổi đời, sống chết có số.
Khá, tao sẽ rước mày lên Thành Phố". Tư ngơ ngác trao mảnh giấy cho dì
Sáu, thầm hỏi thành phố là đâu, là Cà Mau, là Cần Thơ hay Sài Gòn? Dì
Sáu, thêm một cơn sốc, gần như kiệt sức, chỉ nấc mà không khóc được
thành tiếng, nằm bệnh nghỉ chợ cả tháng. Chế Lềnh xuống thăm, mang
thuốc cho dì, bảo là thuốc phục sức làm ở Quảng Đông quê chế bên Trung
Quốc. Dì nói với chế về nỗi lo sợ không người nương cậy lúc tuổi già, cảnh
bà Năm mẹ liệt sĩ đầu xóm phải chống gậy đi ăn xin, khi đói đến chết
miệng còn cạp vào cái chén không có tới một hột cơm. Chế bảo dì còn sanh
đẻ được, không sợ. Rồi chế chỉ con Tư, nói tương lai trước mắt là ở nó, thì
thào to nhỏ với dì cả tối.

Sáng ra, dì biểu Tư sửa soạn đi với dì và chế Lềnh lên chợ. Chế cười

hềnh hệch: "Sẳm

[3]

chỉ cho Tư buôn bán, có dzậy mới giàu chớ làm ruộng

thì chết đói!". Thẻo xách đồ ra bến xe tiễn ba người rồi ra vuông ao nuôi
tôm. Nhìn tôm giống nhỏ như những con lăng quăng, Thẻo không hình
dung ra lứa tôm nuôi lần đầu này ra sao. Nó thấy trống trải lạ lùng. Cảm
giác mất mát một cái chi đó khiến nó thấy cần phải bám vào đâu đó để tìm
bình an. Nó lên chùa. Sư quay mặt vào tường, thân thể khẳng khiu, khác

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.