VUA HÀM NGHI - Trang 71

ĐƯỜNG ĐI CÔN ĐẢO

SÁNG 23 tháng Năm, khi đội quân của vua Hàm-Nghi rời

bỏ Hoàng-thành đến làng La-chữ thì người ta thấy mất một

người.

Một người mà mới vài hôm trước ba chữ tên làm rung-

động thành Huế, một người đã ngồi tới địa-vị cao nhất của

triều-đình ; người, trong mấy năm sau cùng này đã giữ cả

vận-mệnh của nước Việt-Nam. Người ấy là Văn-minh điện

Đại-học-sĩ kiêm Phụ-chánh đại-thần Nguyễn-văn-Tường.

Khi đạo-ngự đến Kim-long (cách thành hơn một cây số),

Tường nhân lúc mọi người ồ-ạt trốn chạy, thừa cơ lẩn vào

sau một bụi cây rồi đi thẳng đến nhà riêng của giáo-sĩ

Caspar, người mà Tường quen biết đã lâu, nhờ ở sự giao-

thiệp với người Pháp.

Lúc Tường mới vào, cố Caspar không nhận ra ai hết. Vì

khăn áo xốc-xếch, mặt mũi nhăn-nheo. Một đêm trường trải

bao cuộc gian nguy, rồi lại ngồi nửa ngày lo lắng làm cho

Tường mất hẳn vẻ bệ-vệ của một vị đại-thần.

Tường mỏi mệt quá, sau khi chào giáo-sĩ, ngồi phịch ngay

xuống ghế và yêu-cầu giáo-sĩ cho ăn.

Lúc ấy đã mười giờ sáng.

Tại sao Tường không theo vua lên La-chữ ?

Có người ngờ rằng nhân khi vua Hàm-Nghi và Tôn-thất

Thuyết đã ra khỏi kinh-thành, Tường quay về định điều đình

với người Pháp để gây thế-lực cho riêng mình, hoặc chiếm lấy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.