VUA HÀM NGHI - Trang 72

địa-vị nguyên-thủ của triều-đình Huế.

Nhiều người khác cho là Tường mình già sức yếu, biết

mình không chống nổi với sự gian-lao nên quay lại nhờ giáo

sĩ Caspar che chở để cầu sống yên-ổn.

Không ai hiểu trong chí Tường nghĩ thế nào, nhưng xưa

nay ai cũng biết rằng Tường là người quỉ-quyệt, tính khí rất

thâm-trầm, trái hẳn với Tôn-thất Thuyết vừa nóng, vừa

thẳng.

Trong khi ăn cơm, cố Caspar hỏi, Tường đáp rằng vua

vừa đi khỏi Kim-long. Cố Caspar bảo Tường nên khuyên vua

và Tôn-thất Thuyết trở về Hoàng-thành. Tường lẳng-lặng

nghe lời cố Caspar, không đáp gì hết, bề ngoài rất bình-tĩnh.

Ăn xong, Tường cáo-từ, một mình lủi-thủi đi về phía

trường thi.

Ngự-đạo cũng vừa tới nơi này. Tường đón kiệu Từ-Dụ

Thái-hậu, tâu Ngự-giá trở về Hoành-thành. Nhưng Tường vừa

nói dứt lời thì Hộ-giá đại-thần là Hữu-quân Hồ-Hiển đứng bên

kiệu đã rút gươm ra chỉ vào mặt Tường nói : « Ông là Phụ-

chánh ; nước nhà đến nông nỗi này, ông phải theo đi hộ-giá

mới phải. Cớ sao ông lại khuyên Ngự-đạo quay về mà làm tội

mọi người. Nếu ông nói nữa, tôi chém ».

Tường phải lánh ra bên đường, rồi lại lủi thủi quay về

Kim-long.

Muốn phô tả tâm-sự mình trong lúc khó khăn này, Tường

có làm một thiên Đường-luật nay vẫn còn 4 câu truyền-

tụng :

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.