VUA LÊ CHIÊU THỐNG - BÁNH XE KHỨ QUỐC - Trang 126

Một tấm lòng son tỏ với ai?

Khi căm như muốn phá mây trời,

Gập ghềnh thân tựa trào sô đập.

Lang chạ đời như liễu tả tơi,

Giọt lệ Tân đình ngươi vẩy thử.

Câu thơ Trung lộ tớ ngâm chơi,

Chuyến này chỉ cậy gươm ba thước.

Há trận đòn thân chịu kém người?

(3)

Liệu biết chờ đợi mãi cũng chỉ đến tổn thì giờ vô ích, mùa đông năm ấy,

nhà Vua cùng với bọn Hoàng Ích Hiểu, Phạm Như Tùng, Lê Hân, Nguyễn
Quốc Đống, Nguyễn Viết Triệu, Lê Văn Trương, Lê Quý Thích, Lê Tùng,
Nguyễn Đình Cẩm, Lê Thức, tất cả mười người, uống máu ăn thề, quyết
dâng biểu xin viện binh; bằng không được thì cũng xin lấy hai tỉnh Tuyên
Quang và Thái Nguyên để giữ việc tế tự và nếu có xảy ra điều gì bất trắc đi
ngữa thì sống chết cũng có nhau.

Biểu thảo xong, vua tôi đến nói lót với Kim Giản, Kim Giản từ chối, vua

tôi liền phục xuống đất kêu khóc, nhất định không về. Bất đắc dĩ Kim Giản
phải mời vào, pha trà đãi tọa và dỗ:

- Nhà Vua cứ về ngụ sở mà an nghỉ, để tôi còn thương lượng.

Một tháng sau, có lại dịch đến bảo nhà Vua:

- Hoàng thượng đã xuống chỉ cho ở Khâm Châu, sang xuân này khởi

hành cũng không muộn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.