VUA LÊ CHIÊU THỐNG - BÁNH XE KHỨ QUỐC - Trang 85

gọi lính thị vệ thì đã trốn gần hết, chỉ còn sót lại mười bảy, mười tám người.
Nhà Vua liền sai họ cõng Hoàng thái hậu và Nguyên tử đi trước. Các hoàng
thân và phi tần đi bộ theo sau. Đài đệ thu lại chỉ có bốn cái hòm còn bao
nhiêu bỏ lại cả trong điện. Nội thị mang riêng được ít quần áo, châu báu nào
cũng để rơi vãi cả ở đường.

Đến bờ sông, mọi người cùng tranh nhau xuống trước, không luận gì là

giàu nghèo, sang hèn cả, chèn ép nhau, giày xéo lên nhau, ai khỏe thì được.
Các thuyền chở đầy quá, bị đắm cũng nhiều, tiếng kêu khóc rất thê thảm.
Kinh thành bỏ rỗng, quân gian kéo nhau vào cung phủ mà bòn vét của cải,
không để sót lại một thứ gì. Tối hôm ấy Vũ Văn Nhậm kéo quân vào thành,
cho kiểm soát lại thì kho tàng đều sạch không cả. Nhậm tức giận nói:

- Vào chợ còn bắt được đồng tiền, huống chi là kinh thành, lẽ đâu lại

trống rỗng thế này. Ta từ xa mang quân đến mà không được một chút gì
mang về. Nói ra đến đứa trẻ nghe cũng không được.

Hôm sau, Nhâm cho đi lục soát các phố, bắt được của quý rất nhiều.

Quân lính thừa cơ lấy cả của các nhà tư nên dân ta thán không biết bao
nhiêu mà kể.

Nguyễn Hữu Chỉnh theo Vua Chiêu Thống sang Kinh Bắc, dọc đường

chỉ sợ giặc đuổi kịp nên đi rất vội vàng, quân lính không có hàng ngũ nào
cả. Chiều tối mới đến trấn lỵ, Trấn tướng Kinh Bắc là Nguyễn Cảnh Thước
không chó chí đánh nên cáo bệnh không ra nghênh tiếp, Chỉnh đến tận nhà
trách mắng, Cảnh Thước mới ra đón.

Chỉnh cho điểm lại quân lính, còn có hơn 400 người và 60 con ngựa, vì

dọc đường chúng đã chạy trốn mất cả. trong lòng lo sợ, Chỉnh thúc giục cho
quân sang ngay sông Như Nguyệt lên đóng đồn trên núi Tam Tằng và thân
đốc quân lính đắp lũy, làm kế cố thủ. Chỉnh dặn Cảnh Thước ở lại sau, phù
Vua Chiêu Thống sang đò.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.