VÙNG BIỂN LẶNG - Trang 32

Em không muốn me ngượng với em.
- Dạ, con sang tìm dì Nguyệt có chút chuyện.
Me đứng lên, nắm tay em:
- Dì Nguyệt đi công chuyện, trưa mới về . Thôi đi về với me.
Em nhìn me tò mò:
- Me, me vừa nói chuyện chi với bà ngoại rứa ? Me bàn chuyện chi cho con
nghe với.
Me gạt đi:
- Không nên xen vào chuyện người lớn, Thúy Vy.
Bà ngoại lim dim đôi mắt nhìn ra sân nắng, nói với me:
- Hà à, trước sau chi cũng phải cho con nó biết. Thôi, nói chuyện đó với
con Thúy Vy đi.
Tim em đập mạnh, linh cảm một chuyện bất lành sắp xảy đến. Dòng sông
trôi bình thản sau ngày bác Huy xa vắng chỉ là một sự nghỉ ngơi nhất thời
để khơi nguồn bão tố phong ba. Nước đã nổi bọt trắng xóa và bèo hoa sắp
cuồn cuộn dập vùi. Em nín thở chờ đợi. Me ngập ngừng:
- Khoan đã mạ, để...
Bà ngoại nhíu mày:
- Để đến khi mô rứa ? Mi không nói để tao nói. Thúy Vy à!
Em dạ nhỏ:
- Mệ, có chuyện chi rứa mệ ?
Bà ngoại kéo em ngồi xuống cạnh, vuốt tóc em:
- Thúy Vy, me con sắp sửa bước thêm một bước nữa đó.
Em tái mặt dù đã đoán trước sự việc xảy ra, em buột miệng:
- Bác Huy.
Bà ngoại gật đầu:
- Phải đó con. Me con sẽ bước thêm một bước nữa... với bác Huy.
Em ngước nhìn me, rưng rưng:
- Me, phải không me ?
Me nhìn xuống chiếu hoa, tay mân mê chiếc ví da:
- Thúy Vy, con không buồn me chứ ?
Em nghẹn ngào lắc đầ . Em đứng phắt dậy, em chạy vụt ra ngoài, em đã

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.