VÙNG BIỂN LẶNG - Trang 47

thẳm, tiếng chạm vào ghềnh đá chỉ là những âm thanh mơ hồ, không một ai
hay biết.
Có tiếng còi xe kêu tin tin ngoài cửa. Cúc Nhật nhìn ra:
- Ba tao đến. Mình về Thúy Vy.
Em ôm vai Hoàng Anh:
- Tao hiểu mi lắm Hoàng Anh ơi. Thôi đừng buồn nữa. Tao về, mai mốt
rảnh tao sẽ đi xe đò lên thăm mi.
Hai giọt lệ lăn dài trên má Hoàng Anh:
- Thúy Vy, tao muốn tâm sự với mi thật nhiều, gắng lên thăm tao nhé.
Khi xe bắt đầu rồ máy, em quay lại nhìn vào nhà. Qua hàng rào dâm bụp,
trên bao lơn thắp đèn sáng trưng, Hoàng Anh đang buồn rầu tựa lưng vào
cửa, dáng dấp bé bỏng thật tội nghiệp giữa ngôi biệt thự sừng sững lạnh
lùng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.