VÙNG BIỂN LẶNG - Trang 7

rồi quay sang dì Nguyệt:
- Con Thúy Vy thích ăn chả tôm giống hệt anh Bảo ngày xưa.
Những ngày tháng êm đềm lặng lẽ trôi qua. Em đã lên lớp tám. Cu Quang
lớp năm và bé Bích Ty đã chập chững vào mẫu giáo. Em không làm sao
quên được ngày mà đám mây mờ cuối chân trời xa đã theo cơn lốc đến bao
phủ lấy nguồn hạnh phúc bao la đang rạng ngời mái ấm gia đình. Đó là
ngày giỗ đầu người cậu cả của em, và người đàn ông đó như một vị hung
thần hiện đến xô đẩy hình bóng ba em ra khỏi trái tim mẹ. Nghe dì Nguyệt
bảo với cô bạn:
- Anh Huy đó ngày xưa trồng cây si chị Hà tao. Nhưng chị Hà chỉ yêu anh
Bảo và anh chàng thất vọng vào Sài Gòn cưới vợ. Hình như hai người đã ly
dị nhau sau ngày cưới mấy tháng. Không hợp nhau làm sao mà ăn đời ở
kiếp với nhau được. Chừ thì anh chàng vẫn còn cô độc.
Em liếc nhìn người đàn ông đang ngồi nói chuyện với mẹ, đôi mắt đầy say
đắm. Mẹ vẫy em lại:
- Chào bác Huy đi con.
Em vẫn nhìn vào mặt người đàn ông tên Huy. Ông ta cầm lấy tay em:
- Cháu đầu lòng của Hà đấy hả? Xinh quá, đôi mắt ướt giống hệt mẹ. Cháu
tên gì?
Em đáp cộc lốc:
- Thúy Vy.
Người đàn ông cười:
- Tên cháu đẹp ghê. Hà khéo chọn tên cho con.
Em ghét nhất là ông ta cứ gọi mẹ bằng tên hồi còn con gái chứ không là chị
Bảo như mọi người đã kêu. Mẹ nhìn em:
- Thúy Vy không được hỗn với bác. Con trả lời rứa mà nghe được à?
Tủi thân vì bị mẹ mắng trước mặt người lạ, em rưng rưng nước mắt:
- Con xin lỗi mẹ.
Mẹ nghiêm mặt:
- Xin lỗi bác Huy nữa.
Em cắn chặt môi dưới, im lặng. Mẹ thúc giục:
- Xin lỗi bác Huy đi Vy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.