VŨNG LẦY - Trang 23

lạc đang gào là inh ỏi như một lũ điên… Và đột nhiên, một ý nghĩ loé lên
trong đầu tôi.
Tôi đã hiểu ra! Những ánh mắt đó sao lạ quá! Thì ra hầu hết những người ở
đây đang phê L.S.D.
Từ cánh rừng gần dòng sông có sự xuất hiện của một trung sĩ cảnh sát. Ông
này đang đẩy Chuột chũi về phía đám người tụ tập giữa cánh rừng thưa mà
hầu hết đều cười sặc sụa. Phải khổ sở lắm viên trung sĩ cùng sáu đồng đội
mới có thể giữ chúng đứng vững.
Golem (cái tên mà tôi được biết qua nhiều lần nghe gọi inh ỏi và đồng thời
cũng là tay loan tin cảnh sát bố ráp) cười cợt:
- Này các bạn, chúng ta phải biết yêu thương các cớm chứ!
Trề đôi môi dày với vẻ khinh tởm, viên trung sĩ nói:
- Lũ đồi truỵ khốn kiếp! Đồ xì ke! Tao sẽ nhốt chúng mày về tội cất giữ.
- Cất giữ cái gì trời? – Nai Nhảy Nhót gào lên.
Ra lệnh cho một trinh sát bước đến, viên trung sĩ hỏi:
- Này Mike, cậu có tìm thấy gì trong cái lều đó?
Viên trinh sát trao cho ông ta một bao thư trắng.
- Hình như marijuana – Anh ta nói và mỉm cười, liếc nhìn bọn Hippi.
Tôi nói:
- Anh không hề tìm thấy thứ đó trong căn lều.
- Ai vừa nói thế? – Viên trinh sát hỏi và tức tối nhìn tôi.
Với vẻ trầm tĩnh nghề nghiệp, tôi đáp:
- Tôi là Randall Roberts, luật sư ở San Francisco và đại diện cho cô bé kia.
Vâng, cô đó. Cô Stillwell.
Lúc này viên trung sĩ và thuộc cấp của ông ta nhìn tôi với vẻ quan tâm hơn.
Cả hai chăm chú vào cái quần gabạcđin, chiếc áo trắng đốm mồ hôi và cái
cà vạt đỏ nhét vào túi của tôi.
Vỗ vỗ cái bao thư, viên trung sĩ nhỏ giọng hỏi:
- Vậy thì theo anh thì nhân viên của tôi tìm thấy cái bao thư này ở đâu?
- Trong túi quần của anh ta – tôi trung thực đáp.
Lúc này, toàn bộ các trinh sát đều hướng mắt về tôi không còn quan tâm
đến bọn Hippi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.