VŨNG LẦY - Trang 36

- Ông là ai?
Cecil lớn tiếng:
- Này Ronda! Sao ăn nói lạ thế? Thì còn phải chờ giới thiệu chứ.
Ronda liếc nhìn cha:
- Thì bố giới thiệu đi.
Bà Rhoda vội vã nói trong khi ông Cecil trừng mắt nhìn cô con:
- Giới thiệu với con đây là ông Randall Robert.
Ronda vui vẻ nói:
- Chào ông Robert. Ông từ đâu đến? Nếu tôi không lầm thì chắc từ một câu
lạc bộ thể thao của Fovestville.
Cecil cau mày, nhìn xem phản ứng của tôi.
Tôi phản ứng khá thành thạo. Tôi cười tươi, lòng thầm biết ơn Ronda đã
giúp tôi khỏi phải nghe những lời dông dài khá chán của ông Cecil
Holloway. Ronda cũng cao như mẹ, nhưng kém phần thon gọn, với chiếc
váy ngắn phô trương cặp đùi săn chắc. Khuôn mặt cô bé trông rất tươi, rất
Mỹ, với đôi môi nhỏ tinh nghịch, cái mũi tròn trịa và đôi mắt tựa hai trái ô-
liu. Cô ta trạc tuổi đôi mươi.
Tôi nói:
- Tôi được hân hạnh gặp phụ huynh của cô tại sở cảnh sát.
- Ông không đùa chứ? Này ba, ba đã đóng tiền bảo lãnh để ông này được
trả tự do?
Cecil quắc mắt:
- Ronda à, không được ăn nói bừa bãi?
- Thì con nói đùa mà ba! (Cô bé cười láu lỉnh).
Bà Ronda vội cắt ngang:
- Chẳng bao lâu nữa, Charles sẽ điện về. Tôi có dặn nó về nhà ăn tối. Vì
vậy, tôi phải lo chuyện bếp núc đây.
Chụp cơ hội, tôi nói ngay:
- Vâng. Phần tôi, phải về khách sạn.
Ronda nhanh miệng đề nghị:
- Để tôi đưa ông về. Thưa ông Robert, vì không thấy có chiếc xe lạ nào đâu
ở sân nên tôi đoán ông không đến đây bằng xe riêng, có phải thế không ạ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.