VŨNG LẦY - Trang 37

- Vâng, đúng. Xin cám ơn lòng tốt của cô.
Bà Rhoda dịu dàng nói:
- Nếu thế thì mẹ mong con nhanh chóng về nhà nhé. Mẹ cần con giúp một
tay nấu nướng.
- Vâng. Nhưng mẹ đừng nấu món gì cho con đấy. Lúc nãy con vừa ăn một
cái Sandwich và không còn thấy đói.
- Ồ! Ronda…
- Con cần ăn kiêng để giữ eo chứ.
Tôi bắt tay ông Cecil và nói:
- Thôi, xin chào ông. Theo tôi thì mọi việc sẽ ổn cả nhưng nếu có gì trở
ngại, ông hãy gọi cho tôi. Tôi hiện thuê phòng tại khách sạn Ambassador.
- Cám ơn anh- Cecil nói nho nhỏ, mắt nhìn chăm cô con.
Tôi chào từ biệt bà Rhoda, Richard rồi cùng Ronda rời khỏi phòng khách.
Trong chiếc xe MG màu xanh lục lao nhanh ra khỏi bịêt thự, ngồi cạnh
Ronda, tôi nói:
- Bố mẹ cô có ưu tư nhiều về vấn đề ma tuý.
- Thì chỉ vì Charles. Như ông biết đó, anh ấy nghiện ngập đã năm năm nay
và giờ thì không ai nói nổi. Tôi không trách Charles, nhưng anh ấy đã qua
lậm.
Cũng may là ảnh chưa choác.
- Còn Richard? Cậu ấy có ngoan không?
- Tội nghiệp Richard. Nó sợ bố, thế thôi. Thật ra thì Richard không muốn
vào đại học, nhưng vì được thiên hạ khen là con ngoan nên phải cố.
- Còn cô, cô có phải là con gái ngoan?
Ronda cười rộ:
- Ông trêu tôi à? Bào cho ông biết tôi chỉ về nhà nay sau khi đã hiểu rõ về
ông.
Tôi ngạc nhiên trong khi nàng cười khúc khích và nói tiếp:
- Khá lâu rồi tôi chưa được gặp một chàng điển trai, thông minh và gợi cảm
như ông. Loại đàn ông độc thân, hấp dẫn và tự do như ông quả là khó kiếm
trong giới thượng lưu.
- Ai bảo cô rằng tôi tự do? Vả lại, cô còn nhỏ tuổi hơn em gái út của tôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.