VŨNG LẦY - Trang 80

Tôi bước đến, cúi người và quàng tay ôm vai nàng. Toàn thân nàng run rẩy.
Harry hỏi:
- Có chuyện gì vậy cưng? Ai đã làm cưng sợ? Bộ gặp ma hay sao?
Nàng ngước đôi mắt đẫm lệ nhìn Harry và trong giây lát, tôi e rằng trông
thấy con người to lớn, râu tóc dài rậm như vượn càng làm nàng hoảng sợ
hơn.
Nhưng lạ thay, cái giọng ồm ồm và đôi mắt to đen tinh nghịch của Harry đã
khiến Ronda an tâm.
Nàng thôi khóc và có vẻ điềm tĩnh hơn:
- Có người… Có ai đó ở sau bức màn.
Tôi quay lại nhìn bức màn đen nhưng không thấy một điểm nào đáng ngờ.
Tấm màn hoàn toàn phẳng lì.
Tôi hỏi:
- Ở đâu:
- Ồ! đừng có nhìn! Hãy gọi cảnh sát thôi – Nàng nói bằng giọng khiếp đảm.
Tôi đưa tay giật mạnh bức màn, giật nữa, cho đến khi nó bị xé toạc, để lộ
cái làm Ronda khiếp đảm.
Vỡ sọ, Jesus Christopher bị treo trên tường, hai tay dang ra, lòng bàn tay bị
xuyên thủng bởi hai cái đinh lớn.
Ronda quay mặt đi để khỏi trông thấy cảnh tượng khủng khiếp đó. Quì bên
nàng, tôi hỏi:
- Chuyện gì đã xảy ra?
- Tôi… tôi… (Giọng nàng vụn vỡ, tưởng chừng không chịu đựng nổi). Tôi
đến đây để tìm Charles. Mẹ bảo rằng tôi có thể tìm thấy Charles ở đây,
nhưng khi vào nhà thì thấy trống trơn. Tôi gọi lớn tên Charles, gọi nhiều
lần và rồi tôi nghe có tiếng rên. Và… tôi thấy…
Ronda định quay đầu để nhìn nhưng tôi ngăn nàng. Có sự đau đớn trong
đôi mắt người chết, nhưng hai khéo miệng nhếch lên, như mỉm cười. Dẫu
sao thì
J. C. cũng đã chết rồi.
Tôi trầm tĩnh nói:
- Hắn sẽ chẳng còn rên nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.