VÙNG MẮT BÃO - Trang 227

các cụ trong ban tranh đấu cũng đã sẵn sàng, không thể để bọn bên đồn
kiếm cớ đàn áp lại dân mình được.
- Vậy phải làm thế nào? Có khi mình phải vạch sẵn xem nói những câu gì,
nói thế nào chứ không u minh ù cạc được đâu.
- Mọi người đã nắm chắc vị trí mình phải chỉ đạo rồi. Việc trước mắt là anh
em làm thế nào vận động bà con tập hợp thành đoàn đấu tranh thật nhanh.
Mình sẽ cho người cáng xác anh Vận, bà Phễu sang đồn đấu lý với chúng
nó. Liệu khoảng mấy giờ thì mọi người hoàn thành công tác vận động của
mình?
- Làm gì mà phải mấy tiếng. Chúng tôi làm ngay bây giờ. Gì chứ dân mình
cũng đang sẵn lòng căm bốt Giỗ. Gọi là họ đi ngay thôi.
- Không chủ quan được đâu. Căm thì căm nhưng cũng không phải là không
sợ. Vì thế, mình phải rất khôn khéo trong việc vận động bà con. Phải để bà
con an lòng mà thấy, lẽ phải thuộc về mình mà cứng cỏi đấu tranh với
chúng nó… Thôi, bây giờ anh em ai vào việc ấy, một tiếng nữa, chúng ta
gặp lại, thống nhất cách thức cụ thể.


* *
*


- Cậu Lân, cậu Lân ơi! Lân giật thót người bởi tiếng gọi thất thanh từ ngoài
cổng vọng vào. Ai như tiếng chị Sự. Khứu hối hả đứng dậy:
- Chị Sự à. Chuyện thế nào rồi chị?
- Cậu ấy đâu? Chị Sự lao vào, mặt căng thẳng, âu lo.
- Em đây, đang định nhảo ra ngoài mấy gia đình có người chết đây!
Lân từ trong nhà bước ra, vừa đi vừa lấy hai bàn tay xoa mặt. Mắt anh đỏ
khé. Đôi mắt của người mất ngủ quá nhiều.
- Ờ, ra ngay đi. Mấy nhà ngoài rìa làng, cạnh nhà bà Phễu đang chuẩn
bị thu dọn đồ đạc, đi sơ tán hết cả rồi.
- Thật không chị? Em vừa ở đấy về, có thấy gì khác thường đâu? Trán

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.