VÙNG MẮT BÃO - Trang 264

Nguyễn Đình Vinh & Thương Huyền

Vùng mắt bão

CHƯƠNG XIX

Tiếng con gà trống gáy từng hồi. Tên lính gác bên đồn Phương Điếm đã
bắn ba phát tắc … bọp báo đổi phiên. Đằng đông, một tảng mây như hình
chiếc bừa nổi lên cuồn cuộn. Xung quanh cái bừa mây ấy, mây trắng ngập
tràn như nước ngập mênh mang khắp cánh đồng đang mùa đổ ải. Vòm trời
về sáng se se lạnh và quang đãng. Có tiếng điếu cày rít lên nghe khô như
rang. Lân lách người chui vào căn hầm hàm ếch khoét ngay bên bờ con
ngòi nhỏ ngoài rìa làng:
- Mấy bố du kích liều thật. Ngồi ngay đây mà bắn Bazôka cứ giòn như
không. Nó mà biết, nện mấy tràng 75 li xuống thì hết hơi.
- Ối dào. Việc nó nó làm, việc mình mình chiến. Sợ nó thì có mà… Một
gương mặt trẻ măng đang gà gật ngủ phía trong, nghe tiếng Lân vùng dậy.
Thu hai chân lại, anh ta dụi mắt, nhòm ra:
- Tưởng ai, hoá ra anh Lân. Kệ cha chúng nó anh ạ. Anh thấy đấy. Dân
mình vẫn việc nào việc ấy đấy thôi. Ban ngày nó đốt. Ban đêm ta lại dựng.
Anh có nhìn thấy mấy ngôi nhà ngoài rìa đường không? Chúng em vừa
dựng lại đêm qua cùng những người dân các thôn khác xúm vào đấy.
- Cậu này, hỏi gì lạ - Ông Tuyển nghếch cái điếu cày vào vách hầm – Chính
tay Lân này cũng tham gia trong đám người dựng lại nhà cho dân hàng đêm
đấy chứ đâu mà còn phải hỏi. Rõ là…
- Hì hì… Lân cười
- Thằng này nó đang lú tình, anh ạ - Một cậu mặt còn non choẹt ngồi khuất
trong bóng tối ở góc hầm, nói với ra…
- Sao lại lú tình? Lân ngạc nhiên
- Thì vợ mới. Say quá hoá lú chứ sao nữa hả anh?
- À, ý cậu bảo cậu Tí mới cưới vợ chứ gì… Chuyện ấy thì tôi biết rồi. Thế
hôm cưới cậu Tí, cậu có đi không? Lân háy mắt hỏi.
- Sao lại không? Em cứ gọi là… chứng kiến từ đầu đến đuôi.
- Lại sắp, lại sắp đấy… Ông Tuyển giật giọng… Mày mà nghe chúng nó

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.