VƯỢN CÁO - Trang 115

uống lạnh. Bill Lớn nửa nằm nửa ngồi đọc tờ The Wall Street Journal trên
xích đu, hai chấn bắt chéo nơi mắt cá gác lên bàn. Glass lấy làm lạ vì người
giàu ở Mỹ hay đọc tờ Journal dù báo viết toàn thứ họ biết rõ mười mươi.
Trên đời làm gì còn chi tiết nào rắc rối, nhơ bẩn hơn hiện thực của chính
họ? Hôm nay, ông cụ mặc áo tàu và áo gilê bằng lụa casơmia không tay
màu be nhạt, chân không đi tất xỏ trong giày cỡ lớn. Ngay cả mắt cá chân
ông cũng rám nắng. Thấy Glass, ông cụ gấp tờ báo lại:

- Kìa John! Đi đường thế nào con?

Louise đỡ lời:

- Nhà con ghét xe đò.

- Tội nghiệp. Thế con đã thử loại xe du lịch đời mới có ghế nệm bọc da
chưa?

Glass trả lời:

- Con ghét nó còn hơn loại cũ.

Bố vợ ông cười ha hả:

- Người Alien mình là thế. Chỉ thích khổ, không thích sướng.

Manuela, cô giúp việc người gốc Philipine, mang đến bình nước chanh mới
pha và ba chiếc ly thủy tinh cao. Đặt khay lên bàn, cô lùi bước, vuốt vuốt
tạp dề, mỉm cười với nền nhà. Trong nhà hay nói đùa rằng Manuela dành
hết tình yêu tuyệt vọng cho John Glass nhưng ông toàn nhầm cô với Clara,
người hầu gái thân tín của Louise ở Manhattan. Giờ nghe Glass yêu cầu
mang rượu gin và tonic cho mình, Manuela làm thinh gật đầu và lẹ làng đi
ra. Louise rót nước chanh cho hai cha con. Glass đến sát lan can gỗ bao
quanh hiên châm thuốc hút. Phía dưới chỗ ông đứng, bãi cỏ xanh rờn chạy
đến tận chân hàng cây sồi làm ranh giới của khu vườn. Ngoài rặng cây
văng tới tiếng cười nói pha lẫn tiếng cụng ly lanh canh. Winner, đại diện

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.