VƯỢN CÁO - Trang 118

chút khái niệm nào về nhận xét vừa rồi không? Trong thời buổi đảo điên
này, lòng tốt là phẩm chất không được người đời nâng niu, quý trọng. Họ
coi thứ ấy lỗi thời rồi. Nhưng Charlie là người tốt và bị coi là lỗi thời. Cậu
ấy trọng danh dự và trung nghĩa với bạn bè. Lúc cha sắp bị thương trường
ăn tươi nuốt sống, Charlie đã khôi phục khả năng tài chính của tập đoàn
Mulholland Cable mà không hề đòi hỏi một lời cảm ơn. Charlie là thế, vĩ
đại và tốt bụng. Cha quý cậu ấy vô cùng.

Ông đứng dậy, cau mặt như thể vừa đau nhói trong lòng. Cặp mắt nhìn xa
xăm tận góc vườn xa tít giờ không còn sáng rực như lúc nãy mà mờ đục,
giống tấm kính cửa sổ mờ vì sương sớm:

- Phải, có thể nói như vậy. Cha rất quý cậu ấy.

Ông quay lưng đi thẳng vào nhà, giống con gái khi nãy. Đứng tựa lan can
gỗ, Glass hút nốt điếu thuốc và búng đầu mẩu ra bãi cỏ. Trong không gian
xuất hiện tiếng rì rào rất nhỏ. Glass nhìn trời, mưa phùn bắt đầu rơi.

Đến bữa tối chỉ có hai vợ chồng bên bàn ăn. Tuy không nói gì, nhưng
Manuela đứng gần đó chú ý từng nhất cử nhất động của ông bà chủ để phục
vụ kịp thời. Họ ngồi trong căn phòng bài trí theo lối Ấn Độ. Trên tường
treo vài bức tranh gốc của danh họa Edward Curtis, còn mấy chiếc bình
gốm của Hopi làm theo đơn đặt hàng riêng được bày thành hàng trên giá.
Mưa thì thầm ngoài khung cửa bên cạnh họ; bóng đèn xanh tỏa sáng nửa
căn phòng. Chờ cha đi nghỉ, Louise mới bảo chồng:

- Giá anh đừng nhắc đến Charles Varriker thì hay biết mấy. Mỗi lần nhớ lại
chuyện ấy, cha không vui đâu.

- Ừ, quá rõ rồi còn gì.

Louise cắt nhánh măng tây hấp thành bốn đoạn bằng nhau chằn chặn.

- Lúc em vào nhà rồi, cha nói gì về Charlie thế?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.