VƯỢN CÁO - Trang 20

- Trời! Anh sao the John? Quỹ ủy thác Mulholland chứ còn quỹ nào nữa.
Thực ra, chân giám đốc sẽ là của David nay mai.

- Ra vậy.

- Anh chỉ nói được có thế thôi ư?

- Anh tưởng em là giám đốc.

- Em thôi chức vụ ấy rồi. Thì em vẫn hay than với anh công việc giờ quá
sức em. Từ nay trở đi, em chỉ là cố vấn thôi.

Glass châm chọc với một chút thích thú như the David không có ở đó:

- Anh e con còn quá trẻ, chưa đủ sức gánh vác trách nhiệm lớn như thế.

Không hiểu sao David lại cười khẽ lúc đưa ly trà lên miệng.

- Thời gian đầu em vẫn đi làm để giúp con đỡ bỡ ngỡ (Louise cáu kỉnh. Bà
luôn bực mình khi bị buộc phải giải thích cho quyết định của mình). Với lại
còn nhiều người khác. Nhân viên ở sở toàn người có kinh nghiệm chứ bộ.

Glass tủm tỉm nhìn gã thanh niên đang ngồi xoay lưng ra cửa sổ. Ông nâng
ly:

- Chúc mừng đấy, chàng trai.

Ông tận dụng mọi cơ hội để cố tình không gọi tên con riêng của vợ.

Nâng ly trà đáp lễ, David nói giọng cực kỳ mai mỉa:

- Cảm ơn cha!

Thốt nhiên, Glass nhớ lần đầu ông gặp Louise trong một chiều tháng tư
mưa bão liên miên ở dinh thự của John Huston gần Loughrea, phía tây

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.