VƯỢN CÁO - Trang 21

Alien. Năm đó, Glass mới mười chín nhưng già trước tuổi. Ông đến phỏng
vấn đạo diễn Huston để viết bài cho tờ Irish Times. Cùng thời điểm ấy, Bill
Mulholland đưa con gái đến thăm bạn. Từ nhà Huston, họ cưỡi ngựa xuống
thung lũng đến ngôi biệt thự Mulholland mới mua. Hôm ấy, quần cưỡi
ngựa của Louise lấm bẩn, khăn quàng lụa xanh lá cây trên cổ cô bay phấp
phới. Má cô ửng hồng trong gió lạnh, sống mũi cao lấm tấm tàn nhang.
Glass sững người không nói nên lời, cố không trợn mắt ngó lom lom cô
tiểu thư xinh đẹp. Vốn lão luyện trên tình trường, chỉ nhìn thoáng qua
Huston cũng biết cảm giác của chàng phóng viên trẻ. Ông ta cười nham
nhở, ấn ly martini vào tay Glass: “Thôi uống đi, đừng mơ mộng nữa”.

David Sinclair đã uống hết tách trà và giờ thì đứng lên kéo cổ tay áo sơmi.
Cậu ta nói trơn tru rằng phải đi có việc, cố tình để hai người ngồi lại hiểu
rằng việc ấy rất quan trọng, không thể tiết lộ giữa chốn đông người. Theo
nhận xét của Glass, David vô cùng tự mãn. Giám đốc Quỹ ủy thác
Mulholland ở tuổi... David mấy tuổi nhỉ?... hai mươi ba chăng? Ông cười
thầm: “Thể nào hắn cũng quậy làm công việc rối tung lên cho xem!” Tất
nhiên, bà mẹ sẽ che đậy mọi lỗi lầm tệ hại nhất cho cậu con quỷ tử, nhưng
người sáng lập quỹ là Bill Lớn kia. Ông ta chẳng quý hóa thằng cháu ngoại
như mẹ nó hằng mong, đồng thời cũng không phải người dễ tha thứ.

Khi David khuất dạng, Louise ra hiệu bồi bàn tính tiền, đoạn quay sang
chồng:

- Không biết anh có nhận ra là mình để lộ thái độ ghen tị không?

Glass tròn mắt:

- Anh ghen với ai nào?

Louise trao thẻ tín dụng bạch kim cho bồi bàn. Cậu ta bỏ đi một lát rồi
mang hóa đơn quay lại. Nhận chữ ký đẹp và sắc nét của Louise dưới tờ
giấy, cậu ta đưa bản sao cho bà rồi bỏ đi. cẩn thận gấp tờ giấy làm tư dọc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.