VƯỢN CÁO - Trang 36

Glass ngắt lời:

- Anh muốn hỏi người lạ kìa. Có ai em không quen gọi đến hỏi han này nọ
không?

- Theo anh người ta sẽ hỏi gì?

- Về anh và em.

Alison bật cười to hơn khi nãy:

- Khắp New York có ai biết chuyện chúng mình chứ?

Mỗi lần gặp nhau, vẻ đẹp ấn tượng của Alison hớp hồn ông theo một cách
hoàn toàn mới lạ, đồng thời nó cũng khiến ông mềm yếu hẳn. Một mai nếu
phải mất cô, làm sao ông chịu đựng nổi đây? Đương nhiên, không sớm thì
muộn, phút chia ly rồi cũng đến. Cái chiều mưa tuyết mịt mù bám theo
Alison vào quán ấy, sau một hồi tìm kiếm, ông thấy cô uống rượu mừng
Giáng sinh với mấy cô bạn: toàn những cô mạnh bạo và cách họ nhìn ông
mới khiếp làm sao! Glass bịa rằng ông muốn phỏng van Alison để viết bài
về người Alien ở New York. Alison nghiêm trang ngước nhìn ông, trông
giống hệt người cố nhịn để không cười phá lên. Cách cô cầm danh thiếp
của ông trông như cô sắp sửa búng nó ra xa. Tuy nhiên, trước sự ngạc nhiên
của ông, cô giữ tấm danh thiếp, gọi cho ông vào sáng hôm sau và hẹn gặp
nhau ở quảng trường Washington vào giờ trưa. Đúng như Glass đoán,
Alison là đồng hương với ông. Họ cùng là người Dublin. Cô có người cha
đã về với Chúa, người mẹ đêm ngày chỉ biết lo cho con gái, người anh bạc
bẽo làm ngành ngân hàng. Mới đến New York một năm, hiện cô ở căn hộ
một phòng lạnh cóng trên đường Bleecker, món quà duy nhất mà người cha
giàu nứt đố đổ vách để lại cho cô theo chúc thư. Cô mới chia tay người yêu
vốn là nghệ sĩ điêu khắc người Ý chưa có thẻ xanh vì phát hiện anh ta yêu
cô chỉ vì tấm hộ chiếu Mỹ cô thừa hưởng từ người cha sinh quán Brooklyn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.