VƯỢN CÁO - Trang 43

Nghe từ “nhân chứng”, Glass thấy như có luồng điện chạy dọc sống lưng
mình. Ông cảm tưởng sáu tháng đau đầu liên miên, xây xẩm mặt mày sống
giữa một New York ồn ào đinh tai nhức óc đã dẫn ông đến kết cục này đây.
Ông chịu đựng tất cả chỉ để hôm nay ngồi trong đồn cảnh sát, miệng đắng
nghét, bụng buồn nôn, sống lưng lạnh buốt và máu đang dần đông lại trong
huyết quản. Chuyện xảy đến vừa bình thường lại vừa quái dị, vừa không
thể tránh khỏi lại vừa gợi cảm giác bấp bênh, mờ hồ hệt như trong một giấc
mơ vậy. Glass lắp bắp:

- Đầu đuôi chuyện thế nào? Sao anh lại...

Hay bàn tay đan vào nhau đặt trên bàn, Ambrose hơi nhoài người tới trước.
Trông ông ấy càng giống hình trong tranh thánh:

- Người yêu của nạn nhân gọi cho chúng tôi. Vừa đi xa về, cô ta phát hiện
thi thể Riley còn ấm và gọi đến đây.

Glass không tưởng tượng nổi Dylan Riley có người yêu. Loại người nào
yêu nổi hắn chứ? Ambrose nói tiếp:

- Thường thì vào thời điểm đó, chúng tôi biết được rất nhiều điều qua nhân
chứng. Cô ta không phải hung thủ. Chúng tôi đã kiểm tra: lúc xảy ra án
mạng, cô ta đang ở Pennsylvania. Cô còn nói hung thủ có trộm đồ. Hình
như hắn mang đi ba chiếc máy tính.

- Nếu vậy một người không làm nổi.

- Sao ông nghĩ thế?

- Mang xách nhiều thế cần hai người trở lên.

Viên cảnh sát nhìn ông thương hại:

- Máy tính thời nay nhẹ lắm thưa ông. Vì thế người ta “xách tay” được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.