VƯỢN CÁO - Trang 45

Cô hầu bàn mặc tạp dề bằng vải bông kẻ, nhai kẹo cao su trèo trẹo đưa họ
đến một bàn trong góc phòng. Nếu lỡ chạm tay vào, họ sẽ thấy mặt bàn
dinh dính. Cơn thèm thuốc của Glass dâng cao.

- Ông Glass người Alien phải không ạ? Ông đến New York bao lâu rồi?

- Từ tháng mười một năm ngoái.

Cô phục bàn khi nãy mang cà phê đến.

- Ông có muốn định cư lâu dài không?

- Chắc phải vậy thôi. Vợ tôi người Mỹ mà.

Viên đại úy gật gù. Glass hiểu Ambrose không chỉ biết mỗi chuyện vợ ông
là người Mỹ.

- Bố vợ tôi ủy thác cho tôi viết tiểu sử của ông cụ. (Nghe chẳng ấn tượng gì
cả). Ông ấy là William Mulholland.

Ambrose lại gật đầu, chăm chú nhìn xuống bàn tay đang bỏ đường vào tách
cà phê. Glass trầm ngâm cố tìm cách thanh minh việc mình không làm với
một người thẩm vấn đã thông tỏ mọi việc nhưng vẫn đăm chiêu và không
hề biểu lộ cảm xúc nào.

Viên cảnh sát bất ngờ bộc bạch:

- Hồi trước, tôi ước thành thầy tu dòng Tên và đã đi tu.

Glass sững người. Ông tuyệt vọng như con cá vàng trong bát nước đục
ngầu. Ambrose định dùng tuyệt chiêu thẩm vấn gì đây?

- Tôi ở nhà thờ Thánh Peter ở New Jersey. Ông biết New Jersey chứ? Chắc
không đâu. Hồi nhỏ ông có học trường dòng không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.