VƯỢN CÁO - Trang 48

Viên đại úy rút chiếc bật lửa làm bằng hợp kim mân mê trong tay. A, tay
này cũng nghiện thuốc. Thốt nhiên, ông nhận thấy tâm hồn ấm áp tình bằng
hữu dành cho anh chàng ốm o, người cao lòng khòng và nét mặt trông
giống một vị thánh đang ngồi trước mặt. Thấy Glass dán mắt vào chiếc bật
lửa, Ambrose cười:

- Tôi bỏ thuốc sáu tháng rồi. Cũng bằng thời gian ông đến với thành phố kỳ
diệu này.

Ông ấy nhích người, ngồi nghiêng sang một bên cho cặp chân được thoải
mái hơn một chút. Máy pha cà phê bằng hơi sau quay bar kêu phì phì như
nồi hơi trong nhà máy khiến ông phải cao giọng cho Glass nghe thấy:

- Phải có lý do cụ thể, hung thủ mới giết Dylan Riley. Khổ nỗi tôi không
biết lý do ấy là gì. Ông bảo nạn nhân là nhà nghiên cứu nhưng những gì
chúng tôi tìm thấy trong kho nhà hắn cho thấy việc của hắn không phải chỉ
là nghiên cứu đơn thuần, hoặc có thể hắn đang khao khát vượt qua khuôn
khổ của nghề “nghiên cứu”. (Ambrose cầm tách cà phê cạn tới đáy tiếc
nuối ngắm nghía như thể từ nay ông ta không bao giờ được uống cà phê
nữa). Hắn biết rất nhiều bí mật, toàn thứ vì chúng hắn có thể mất mạng bất
cứ lúc nào.

Lại im lặng thật lâu. Viên đại úy nhìn xuống, trông như thể đang ngẫm nghĩ
về những tai ương loài người đang phải đối mặt.

Glass cân nhắc từng từ:

- Đại úy này, chắc tôi không giúp anh được đâu. Dù xét theo khía cạnh hoặc
tầm mức nào, tôi đều không quen biết Dylan Riley.

Hai mí mắt màu ô liu lật lên. Cặp mắt nâu sáng và ươn ướt chiếu thẳng vào
Glass:

- Nhưng ông có gặp hắn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.