VƯƠNG GIA TA BIẾT SAI RỒI - Trang 197

Hàn Nguyệt Nguyệt thấy người tháo khăn che xuống là Mạnh Dịch

Vân, tuy thấy không rõ diện mạo, nhưng nàng vẫn nhận ra.

“Chúng ta đi mau, nếu không bọn hắn đuổi theo”

Hiện tại không thời gian giải thích, Mạnh Dịch Vân nhắc nhở cô. Hàn

Nguyệt Nguyệt lấy đỡ chiếc khăn che mặt buộc chặt miệng vết thương lại.
Hai người tiếp tục đi về phía trước, bây giờ mà để bộ dạng trở về Minh
Nguyệt sơn trang chắc chắn bị phát hiện, cho nên đành phải ở trên núi tìm
một chỗ kín để ở lại.

Tìm được một sơn động, hai người nhanh chóng nhặt mấy nhánh cây

rơi trên đất, lấy cỏ dại che lại cửa động , rồi mới trở lại trong động, nhóm
lửa.

“Đưa ta xem vết thương của huynh”

Hàn Nguyệt Nguyệt đến bên cạnh Mạnh Dịch Vân ngồi xổm xuống,

gỡ chiếc khăn dùng buộc miệng vết thương đã đỏ màu máu, chắc chắn là
rất đau. Mạnh Dịch Vân thấy bộ dáng Hàn Nguyệt Nguyệt, trong lòng ấm
áp, trước kia khi ở quân, bị thương đều là chính mình xử lý, hiện tại chợt
thấy có người quan tâm như này, rất tốt. Hàn Nguyệt Nguyệt đem ống tay
áo trên miệng vết thương xé ra, làm sạch chiếc khăn vừa rồi che miệng vết
thương.

“Ta đổ thuốc bột lên, khả năng hơi đau, huynh kiên nhẫn một chút”

Hàn Nguyệt Nguyệt đem thuốc bột cầm máu tùy thân mang theo đổ

lên trên miệng vết thương, sau đó lại lấy khăn che mặt của mình xuống
băng bó cho Mạnh Dịch Vân. Từ đầu tới đuôi, không có nghe thấy Mạnh
Dịch Vân hừ một tiếng.

“Không phải bảo cô ở trong Minh Nguyệt sơn trang sao? Sao lại chạy

đến đây?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.