VƯƠNG GIA TA BIẾT SAI RỒI - Trang 610

“Hàn tiểu thư cảm thấy khúc nhạc này như thế nào?”, xong một khúc,

Thái Minh Nhi đến ngồi đối diện Hàn Nguyệt Nguyệt, cầm lấy bình trà rót
cho Hàn Nguyệt Nguyệt.

“Rất hay, chỉ là còn chưa sánh được tướng mạo xinh đẹp của Minh

Nhi cô nương”, quả thật, Thái Minh Nhi rất đẹp, như tiên tử lạc vào hồng
trần, nàng nhìn thấy cũng phải ngẩn người.

Nghe thấy lời Hàn Nguyệt Nguyệt, Thái Minh Nhi khẽ mỉm cười,

“Hàn tiểu thư quá khen.”

“Không biết Minh Nhi cô nương hẹn ta đến có chuyện gì?” khoe

khoang với nàng, cố tình cho nàng biết nàng không đẹp bằng nàng ta, sẽ
không bắt mình so tài đánh đàn với nàng ta chứ?

“Ta và vương gia biết nhau từ năm năm trước, khi đó vương gia xuôi

nam, ta ở nhờ nhà thân thích, vốn nhàm chán đánh đánh giết thời gian,
không ngờ vương gia nghe được, khi đó hắn cũng khen ngợi như vậy”, nói
đến đây, Thái Minh Nhi nhìn Hàn Nguyệt Nguyệt cười một tiếng.

“Hắn nói tiếng đàn của ta có cho người ta cảm giác thật yên bình, có

thể làm hắn quên đi phiền não, khó gặp được tri âm, ngày đó hắn yêu cầu ta
đàn tiếp một bài, không ngờ hắn lại nghe hết một buổi chiều, cho nên từ đó
về sau, mỗi lần gặp mặt hắn cũng sẽ bắt ta đàn mấy khúc liền”, Thái Minh
Nhi một vẻ hoài niệm, lúc ấy bọn họ cũng không có nói gì, không làm gì,
chỉ cần hắn lẳng lặng nghe nàng đánh đàn, nàng đã cảm thấy rất hạnh phúc
rồi.

Hàn Nguyệt Nguyệt nhíu mày, đây là cái gì? Khoe khoang với nàng

sao? Khoe khoang hai người lúc ấy ngọt ngào cỡ nào sao?

“Minh Nhi cô nương làm cái gì vậy? Mặc kệ ban đầu quan hệ của hai

người tốt như thế nào, nhưng bây giờ thê tử của chàng là ta không phải
sao? Ở trước mặt người ta kể về quá khứ của trượng phu người ta và mình,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.