WESTLIFE CHUYỆN CỦA CHÚNG TÔI - Trang 114

Về cơ bản tôi đã có cảm giác như vậy. Tôi không ám chỉ người của hãng

đĩa, Louis hay bất kì ai. Đó là những gì tôi đã cảm thấy. Chúng tôi luôn
muốn được gây ấn tượng với hãng đĩa để chứng tỏ cho họ thấy rằng, chúng
tôi muốn thành công đến mức nào. Nên chúng tôi đã làm việc không ngừng
nghỉ trong suốt 180 ngày, chúng tôi thậm chí không hề xin nghỉ một ngày
nào.

Tôi nghĩ trong vài năm đầu, Kian tiếp tục, mọi người đều đã có lúc từng

nghĩ. “Mình về đây, mình sẽ lên máy bay và về với căn nhà ba phòng ngủ ở
Sligo của mình, mình chẳng thèm quan tâm đến chuyện này nữa.” Nhưng
không ai trong chúng tôi làm vậy.

Trong những năm đầu đó, tôi chỉ có một thứ duy nhất trong đầu:

Westlife, Westlife, Westlife. Nếu có thành viên nào muốn về nhà hay thậm
chí muốn được nghỉ vài ngày, tôi lại nói. “Thôi nào, chúng ta đang đà thuận
lợi, ban nhạc đang thành công, chúng ta đang ở trên đỉnh cao của thế giới,
tại sao cậu lại muốn về nhà? Làm thế nào cậu lại có thể muốn về nhà? Cậu
là một thành viên của ban nhạc lớn đang nổi danh khắp thế giới, chúng ta
đang ở Mexico, cậu có bị điên không?” Về sau tôi đỡ hơn rất nhiều, nhưng
hồi đó, tôi đã chỉ biết có vậy.

Đó là phần ngờ ngh của tôi. Bây giờ, tôi đã làm khác, tôi sẽ chú ý lắng

nghe nhiều hơn những gì họ nói, tôi có thể sẽ liên hệ với mọi người và sắp
xếp lịch làm việc khác đi. Nhưng phải công bằng với các thành viên khác,
họ chưa bao giờ phàn nàn, họ luôn làm công việc được giao. Họ rất tuyệt.
Nhưng tôi thì thật ngốc.

Tôi chưa từng một lần muốn rời bỏ ban nhạc, Shane nói. Đã có những

ngày tôi không muốn làm việc, có thể do mệt mỏi hoặc muốn được ở nhà,
hoặc có thể do tôi không thể tham dự tiệc sinh nhật lần thứ 21 của người
bạn thân nhất, và họ đều đang đi chơi vui vẻ cùng nhau ở Sligo còn tôi đang
ở Philippines. Phải, đã có những ngày tôi không muốn làm việc, nhưng
chưa một lần tôi không muốn có mặt trong ban nhạc hay không muốn làm
một ngôi sao nhạc pop, hay theo đuổi giấc mơ ca hát của mình.

Trong khoảng thời gian làm việc 180 ngày không ngừng nghỉ đó, tôi bị

mắc chứng thoát vị, Nicky ngượng ngùng nhớ lại. Đó là kết quả của những
ngày chơi cho Leeds. Chứng bệnh này rất phổ biến ở các cầu thủ bóng đá.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.