WESTLIFE CHUYỆN CỦA CHÚNG TÔI - Trang 127

đầu tiên tôi bị giới truyền thông đem ra “trảm” một mình như vậy. Không
dễ chịu chút nào.

Đôi khi bạn thấy mình cầu mong họ chú ý đến mình nhiều hơn. lần,

chúng tôi đến Ấn Độ tham dự một lễ trao giải và được yêu cầu mặc áo
choàng Ấn Độ để đi trên thảm đỏ. Chúng tôi đã nghĩ đây là một ý tưởng
hay. Chúng tôi có thể tưởng tượng thấy hình ảnh của mình trong trang phục
truyền thống Ấn Độ được phát đi khắp thế giới. Vậy là chúng tôi khoác lên
mình đầy đủ trang phục từ đầu đến chân, đi giày cong cong ỡ mũi, và lên
đường tham dự sự kiện. Bạn có thể hình dung thấy chúng tôi ngồi trong xe,
ăn vận như trên và tự nhủ, “Đừng cười, việc này sẽ thú vị mà, sẽ thú vị.”
Khi chúng tôi đến nơi, chẳng có cái thảm đỏ nào, chỉ duy nhất một người
đàn ông đứng ngoài với cái máy ảnh bé tí xíu. Dù sao chúng tôi cũng đã
quyết tâm sẽ phải chụp ảnh, nên chúng tôi bước ra khỏi xe, đi lại gần anh ta
và mỉm cười. Anh ta chỉ “click” một lần duy nhất, gật đầu rồi bỏ đi.

Danh tiếng thật kì lạ, Mark nói. Vì bạn nổi tiếng nên đôi khi bạn được

gặp những người nổi tiếng khác, và đó thậm chí còn kì lạ hơn cả việc gặp
gỡ và nói chuyện với fan của bạn. Có một trật tự quái dị trong các tạp chí.
Đó là danh sách xếp hạng các ngôi sao theo hạng mục, A, C, Z. Nó khiến
tôi không khỏi phì cười. Ai là người quyết định bạn là sao thuộc hàng nào?
Tôi đoán Beckham hẳn là sao hàng A rồi, ở mọi phương diện. Tôi thường
tự hỏi chúng tôi thuộc hạng nào? Tôi không thực sự quan tâm, nhưng vẫn
bật cười mỗi khi nghĩ đến nó. Có lẽ, đôi khi, ở các giải thưởng âm nhạc,
chúng tôi hạng A, khi khác, chúng tôi hạng C, hoặc tệ hơn. Tôi nghĩ chúng
tôi nhảy qua nhảy lại giữa các hạng mục, càng thú vị hơn.

Danh tiếng là một điều buồn cười, kể cả khi bản thân bạn cũng là người

nổi danh. Như bạn đã biết, tôi thường không cảm thấy dè dặt khi được hát
trước mặt người khác, nhưng có một lần tôi đã phải vật lộn để có thể hát
chính xác do có sự hiện diện của người tôi đang hát cho.

Nghe có vẻ kì quái, vì tôi đã hát cùng với Mariah Carey và hát trước mặt

Giáo Hoàng (Shane sẽ kể cho bạn nghe câu chuyện này ngay đây), Stevie
Wonder, huyền thoại giới âm nhạc Clive Davis, và đủ kiểu người nổi tiếng,
ca sĩ và các “gương mặt” khác. Vậy mà có lần tôi đã thấy rất kì cục khi phải
hát trước mặt một ban nhạc mà bạn không thể hình dung: Arctic Monkeys.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.