đồng ấy. Ngài ngự đêm ở đấy, trước yến tiệc, sau xem chèo hát, pháo thăng
thiên và con hát vui ca nhảy múa.
Hôm sau thì tân vương ngự voi về thành; quân lính châm lửa đốt tòa lâu
đài bằng gỗ này và các trại binh.
Về đến cung, ngài ra ngự ngai và ban thưởng cho những thợ đã chế ra
pháo bông, bọn ca vũ và tất cả những người đã tổ chức nên các cuộc vui tối
hôm trước và đã làm cho ngày hội ấy được linh đình. Rồi ngài cho phép
chúng dân và hai đại biểu phường buôn và phường thợ vào bệ kiến. Hai
người đọc chúc từ và thay mặt dân sự Kẻ Chợ nguyện trung thành với ngài;
vua ban thưởng cho phường buôn năm mươi lạng vàng và ba trăm lạng bạc,
phường thợ hai mươi lạng vàng và một trăm lạng bạc. Dân sự ra về tha hồ
mà mở tiệc ăn uống, mở hội chèo hát bỏ thêm tiền riêng ra để giải trí trong
hơn một tuần.
Vài bữa sau thì có các đoàn đại biểu các thôn xã ở xa đến kính mừng vua
và tuyên bố trung thành với ngài; những tỉnh nào xưa nay vẫn một lòng với
nhà Lê thì được xá thuế một năm; còn những nơi đã hưởng ứng với loạn
thần chỉ được giảm có sáu tháng. Bọn tù nợ cũng được vua điều đình với
bọn chủ nợ và giảm cho có khi một nửa số tiền nợ.
Số súc vật bị đem giết để cúng tế nhiêu vô kể. Số tiền vua phát ra để mua
vải vóc dùng trong việc thờ cúng, để mặc cho các tượng thần, vải màu da
cam để phát cho các sãi cũng hàng vạn. Ngài phát rất nhiều tấm vải xanh
màu lục cho những kẻ nghèo khổ đã đến ở nhờ các chùa cũng như những
người cùng khốn bên ta đến ở nhờ các dưỡng đường. Chính đức vua trong
tuần thứ nhất này cũng đến ở chùa, sống kham khổ và đi thăm các người
nghèo khổ trong các chùa khác và bố thí cho họ; hết tuần đầu ngài sai dựng
một ngôi chùa tại một chỗ ngài đã chọn.
Đầu tuần thứ hai thì ngài cưỡi voi trận, có các võ quan ở triều và một vạn
hai nghìn người lính đã tuyển lựa riêng đi hộ giá, ngự đến một cánh đồng
rộng, tại đấy đã lập sẵn ba tòa lầu: một tòa cho vua, một tòa cho chúa và
một tòa cho quan đứng đầu Nội các và vô số nhà nhỏ cho các người tùy giá.