XA XÔI THÔN NGỰA GIÀ - Trang 147

lâu rồi mà tại sao bố cháu lại vất vả thế. Như bác Khái ấy, trông thấy bác ấy
sáng sáng thong dong dắt con Tép đi mấy vòng quanh hồ, rồi chơi cầu lông,
an nhàn thanh thản, cháu chỉ ước bố cháu được như thế thôi”.

Tiếp lời em, Nga nói, giọng xót xa:

- Chú ạ. Khổ, bố cháu chả thức thời gì cả. Bây giờ người thành phố

toàn dùng bếp ga, với bếp từ, có ai còn dùng bếp dầu đâu. Đầy là cái sáng
kiến bố cháu được giải khuyến khích cách đây mười năm rồi. Còn các việc
khác có ai phân công bố cháu đâu. Có ai người ta cần đến bố cháu đâu. Các
công trình của bố cháu có ai người ta để ý đến. Tỉnh người ta có Ủy ban
Khoa học Kỹ thuật, người ta coi sáng kiến của bố cháu có ra gì. Đấy, như
cái phát minh tấm lợp chất lượng cao, bố cháu tự nguyện bỏ tiền túi ra làm,
rồi tự thân đi lên Lào Cai để phổ biến cho họ. Nhưng ở tỉnh họ tiếp đón rất
hờ hững. Thế là bố cháu đi bộ ba ngày lên tận cái xã Lùng Phìn đổng bào bị
lũ ống, kết cục là bị viêm phổi, nằm viện hai tuần liền đấy. Các việc khác
như trồng thầu dầu, cây cỏ ngọt, cây quy-nuya hoa vàng, dự án này khác
cũng vậy. Thấy bố cháu quá nhiệt tình, nể quá, bất đắc dĩ họ đành phải tiếp
thôi. Rồi vì xã giao thì người ta khen vài câu như lấy lệ. Đến khi bố cháu
yêu cầu họ thực hiện sáng kiến thì họ cám ơn, rồi tìm cách thoái thác, hoặc
tìm cách khất lần, hẹn khi khác. Bố cháu chả hiểu gì! Cứ tưởng người ta
quý trọng mình thật! Thế là hẹn ngày ấy ngày nọ sẽ lên. Rồi trước khi về lại
yêu cầu họ cho một cái giấy nhận xét. Hẹp hòi gì mà họ không ban cho
mấy câu động viên. Nào là rất đáng quý nhiệt tình người cộng sản của đồng
chí. Nào là tinh thần vì dân của bác đúng là phẩm chất truyền thống của
anh bộ đội Cụ Hồ. Bố cháu ngây thơ, coi đó là vinh dự. Có biết đâu họ tiễn
được bố cháu đi coi như thoát nợ kẻ gàn dở hay quấy rầy. Đấy chú xem,
khắp tường nhà bố cháu dán toàn giấy chứng nhận với thư khen của các
tỉnh, các huyện mà có biết đâu là mình lẩm cẩm, đang bị người ta giễu cợt.
Đấy, hồi này lại tha ở đâu mấy củ mỡ củ từ gì đó, rồi trồng thử, có biết đâu
mọi người cười thầm trong bụng, coi mình là người lạc thời hâm dở.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.