XA XÔI THÔN NGỰA GIÀ - Trang 148

Nhìn tôi chăm chú nghe, Nga tiếp:

- Chú ạ, mỗi lần bố cháu đi là chị em chúng cháu chỉ lo bố chúng cháu

ốm thôi. Mà bố cháu có khỏe đâu. Mấy năm trước đã mổ đục thủy tinh thể
cả hai mắt. Răng đã rụng gần hết, toàn răng giả. Lại viêm xoang mãn tính.
Còn u xơ tiền liệt tuyến, đêm đi tiểu cả chục lần. Gần đây lại ho. Bác sĩ hẹn
chụp cắt lớp động mạch vành. Thế mà có chịu đi đâu. Chúng cháu lo lắm.
Mẹ cháu mất cách đây hơn chục năm vì bệnh tim, chú ạ.

Nỗi lo đã dâng lên tới cực điểm. Cô gái cả nhìn tôi, không giấu nổi

nỗi lo sợ qua giọng nói vô cùng thống thiết:

- Chú ơi, cả đời bố cháu trèo đèo lội suối cơ cực cay đắng đã đủ rồi.

Cháu tự hỏi tại sao bây giờ bố cháu không được quyền nghỉ ngơi. Nói thật
với chú, bên ngoại, tức họ hàng bên mẹ cháu để lại cho chúng cháu một gia
sản đủ để bố cháu và hai chúng cháu sống không đến nỗi nào. Thế thì bố
cháu bị Trời hành à?

Ngừng một lát, Nga hạ giọng, rơm rớm nước mắt nhìn tồi:

- Chú à. Vào học năm thứ ba Khoa Văn Đại học Sư phạm, cháu bắt

đầu học các tác phẩm kinh điển của văn học thế giới. Chắc chú đã biết tác
phẩm Đôn Kihôtê, Nhà quý tộc tài ba xứ Mantra của văn hào Miguel De
Cervantes Tây Ban Nha. Nhà quý tộc đã ngoại ngũ tuần này này đọc nhiều
sách kiếm hiệp quá nên mắc chứng hoang tưởng, đang yên lành, tự dưng
sắm ngựa, mang khiên, mộc giáo rỉ ra đi đóng vai kỵ sĩ đánh nhau với cối
xay gió, với đàn lợn vì tưởng nó là bọn tướng khổng lồ, là đội quân của lũ
phù thủy, hành động rất gàn dở lố lăng, làm trò cười cho thiên hạ mà tưởng
là mình đang thực hiện sứ mệnh thanh trừ mọi xấu xa, tàn bạo, bất công,
phù nguy cứu khổ, phò chính trừ tà. Bố cháu bị người ta lừa mà không biết
hay là bố cháu tự huyễn hoặc mình như nhà quý tộc nọ? Cháu xin lỗi vì

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.