XA XÔI THÔN NGỰA GIÀ - Trang 156

đang nằm bỗng nhiên nó chống hai cái cẳng chân sau dậy và há miệng nó
oặc lên một tiếng thật dài vừa thê thảm vừa sung sướng, bụng nó thoắt cái
đã nhẹ bẫng và tọt ra từ đuôi nó một bọc thịt cùng một tiếng rơi dội lên từ
đất nghe êm êm. Điều gì đã xẩy ra mà tràn ngập cảm giác được cởi thoát
thế? Đứa hài nhi đã ra khỏi lòng mẹ. Sự sinh nở sao diệu kỳ và vĩ đại thế!
Đã biến thành một thực thể hoàn toàn khác rồi, như chính mình được
hưởng phép lạ, trâu mẹ trở lại trạng thái khỏe mạnh, nhẹ tênh, quay đầu lại,
cúi xuống đón nhận, săn sóc đứa con yêu bằng cái lưỡi đỏ hỏn với những
đường liếm láp thần tình và âu yếm. Chao ôi! Lưỡi mẹ chứa chan bao phép
màu huyền diệu. Nhận ở đó cả tình mẹ và sự sống mạnh mẽ, ra khỏi cái
màng bọc, nghé con chống chân loạng choạng đứng dậy. Đứng dậy rồi lại
khuỵu ngã. Năm lần bảy lượt như thế rồi nó mới đứng dậy được và ngay
lập tức nó ngỏng lên rúc vú mẹ uống nguồn sữa đầu tiên.

Chà chà, đẹp sao cái cảnh con nghé con lon ton chạy theo mẹ. Giống

này là giống trâu gié, không phải giống trâu ngố. Và thấy chưa, sự sống là
hình thái biến động không ngưng nghỉ. Vừa thấy nó còn hăm hở tìm vú mẹ,
ngoảnh đi ngoảnh lại đã thấy nó sần sật gặm cỏ bên cạnh chân mẹ. Còn bây
giờ thì nó đã ra dáng ra dàng là một chú thiếu niên hai tuổi rưỡi rồi. Bà con
hãy ngắm nó đi. Ông Chí nói, tay vỗ lưng con nghé. Con này đầu thanh,
mặt nhẹ, lưng phẳng như mặt giường, bàn quản nhỏ, chân chụm móng hến,
đứng như cắm bốn chân xuống đất, vững hơn đóng cọc, miệng gầu giai
nhai hai gánh cỏ, ăn khỏe làm khỏe. Con này mắt ốc nhồi, tai lá mít, đít
lồng bàn. Đã thế lông da nhẵn nhụi, khoang khoáy đều hay. Mình trường,
tiền thấp hậu cao, miết cầy khỏe phải biết. Tuy nhiên phải dạy nó thì nó
mới biết làm.

Người Ba Na đứng trên bờ ruộng nói cười, chỉ trỏ, nhìn ông Chí đặt

cái vai gỗ vào cổ con nghé mới lớn. Ra vực được con nghé, dạy được nó
cày thật không dễ! Vì cậu chàng đẹp mã vậy mà ương bướng ra trò. Hôm
kia dẫn nó đi, cho nó bơi qua con sông. Tới bờ bên này, nó cứ ì ra, ngâm
mình ở dưới nước, không chịu lên bờ. Ông Chí gọi, nó phớt lờ, mặc ông

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.