XA XÔI THÔN NGỰA GIÀ - Trang 176

- Đầy chưa?

- Rồi!

Tôi đáp và một lần nữa, tôi lại thua ông. Ông cầm cốc nước trên bàn.

Nước len lỏi vào những khe hở, chen vào cạnh từng hạt cát, cho đến khi
nước đầy phè đến miệng chai.

Đắc thắng nhìn tôi, ông gật gù:

- Từ việc này, rút ra kết luận gì, anh nhà báo? Đầu óc người ta là vô

cùng. Và quan trọng là ý nghĩ ban đầu: Có thể cho vào cái chai một hay
nhiều cái gì đó!

Thôi thế là tôi hiểu. Con người có triết lý, có chủ nghĩa. Con người ta

luôn mạnh mẽ gấp bội sức mạnh ban đầu, con người có tiềm năng vô tận.
Tuy nhiên biết là ông sẽ định nói gì rồi, tôi liền chặn lại:

- Anh Chí ạ, bây giờ quan trọng với anh là gì? Là sức khỏe! Là tuân

theo lời dặn của bác sĩ. Một tháng đi khám lại một lần. Còn hàng ngày là
uống đủ cơ số thuốc, đúng giờ. Thuốc áp huyết, thuốc chống đông, thuốc
giảm mỡ máu...

- Anh nói tiếp đi!

- Anh có nghe dân gian người ta thường nói không. Lúc trẻ thì sống

năng nổ như dân Israel. Về già thì thong dong như Lão Tử.

- Hà!

- Anh nói gì?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.