XA XÔI THÔN NGỰA GIÀ - Trang 85

đứa nào nó chịu mặc”. Nhưng bây giờ thì vải cha được thưởng để đó ai
may? Các bà chị dâu của Thoan kêu: Toàn là vải Katê, ốcpho với vinilông
cả, họa có nhà quê nó mới thèm mặc. May mà cha còn bộ com lê đẹp. Dạo
đó cơ quan làm dịch vụ được lãi lớn, thưởng cho mỗi nhân viên một trăm
đồng. Thoan góp thêm năm chục đồng nữa, kéo cha đến tận nhà may Thời
Trang phố Tràng Tiền, để may đo cho cha bộ com lê này. Hai tháng sau,
sau một lần thử, cha một mình đến nhà may nhận bộ đồ. Thế nào mà cái áo
thì vai rúm, vạt lệch. Chiếc quần thì vòng bụng rộng thùng thình trong khi
hai ống lại chật khăng khăng. Cha tắc lưỡi: “Thôi thế cũng được”. Nhưng
Thoan không chịu. Thoan đến cửa hàng, gặp cửa hàng trưởng, gay gắt:
“Thấy ông cụ hiền lành, các anh định bắt nạt hay sao?”.

Sự việc ấy cả nhà đểu biết và không thể ngờ lại mở ra một cuộc bình

phán của tất cả các thành viên trong gia đình.

- Con mắt bò thế mà khá! Còn ông cụ, đụt đâu có đụt đến thế!

Anh cả Lễ nhận xét cha vậy, trong khi anh hai Nghĩa thêm:

- Hừ! Đã từng là tỉnh ủy viên hồi cách mạng còn bí mật, thế mà bao

nhiêu quyền lợi đáng được hưởng để tuột ra khỏi tay hết. Đấy, cùng là hoạt
động trước cách mạng mà người ta cấp chức đàng hoàng, ô tô con đưa đi
đón về, nhà cao cửa rộng phân phối ở không hết còn cho Tây thuê, tháng
tháng kiếm cả ngàn đô.

Còn chị dâu cả thì chẹp miệng, mát mẻ:

- Hai ông con trai nói bố thế là không công bằng! Cấp chức đàng

hoàng! Thì ông cụ cũng oai phong cóc tía một chức giám đốc, thủ trưởng
một cái xí nghiệp sản xuất xô tôn với thùng sắt tây, có đến những một trăm
công nhân chứ xoàng à! Chỉ tiếc là đường đường một đấng đảng viên tham
gia cách mạng từ tiền khởi nghĩa năm 1945, thế mà khi được điều chuyển

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.