XÁC CHẾT DƯỚI NƯỚC - Trang 164

Ra khỏi đường cao tốc, anh rẽ vào lối ra của đường số 7, đi vào những

con phố trải đá cuội cũ kỹ ở Shockoe Slip, sau đó lái về hướng bắc vào
đường 14 nơi tôi vẫn đến làm việc hàng ngày lúc còn ở thành phố. Phòng
Giám định Pháp y của Virginia là một tòa nhà thấp được trát vữa stuco với
những cửa sổ nhỏ thẫm màu, chúng luôn khiến tôi liên tưởng đến những đôi
mắt tò mò, khó ưa. Tôi ngắm những khu nhà ổ chuột ở phía đông và khu bờ
sông ở phía tây lơ lửng trên đầu là những con đường cao tốc và đường ray
cắt ngang bầu trời.

Marino đã lùi xe vào bãi đậu đằng sau, ở đây có vô số xe trông rất ấn

tượng, nhìn đã biết chất lượng của đường sá thế nào rồi. Tôi ra khỏi xe rồi
tiến đến một cánh cửa xếp đóng kín. Tôi lấy chìa mở cửa, và lại tiếp tục mở
một cửa khác nữa. Đi dọc hành lang xếp kín những chiếc xe cáng, tôi vào
nhà xác, nghe thấy loáng thoáng tiếng người đang làm việc dưới sảnh.
Phòng mổ tử thi ở ngay bên phòng lạnh, giờ đang mở toang cửa. Tôi bước
vào trong khi Fielding, tay phó của tôi đang tháo các loại ống khác nhau và
cả một ống dẫn nước tiểu ra khỏi xác một phụ nữ trẻ ở chiếc bàn thứ hai.

- Cô trượt băng để tới đây đấy à? - Anh ta hỏi và dường như chẳng

ngạc nhiên khi nhìn thấy tôi.

- Gần như là thế. Có thể hôm nay tôi sẽ phải mượn tạm chiếc xe cà

tàng của anh vậy. Hiện giờ tôi không có xe.

Anh ta cúi xuống gần hơn xác nạn nhân, vẻ mặt hơi nhăn lại khi xem

xét hình xăm một con rắn chuông uốn lượn quanh ngực trái đang sệ xuống
của người phụ nữ, miệng con rắn như cố vươn đến núm vú của cô ta.

- Cô thử nói xem sao người ta lại có thể xăm cái thứ quái quỷ như thế

này chứ? - Fielding nói.

- Tôi có thể khẳng định gã thợ xăm hình lãi to đây. - Tôi nói. - Kiểm tra

bên trong môi dưới của cô ta xem. Có thể cũng có một hình xăm ở đấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.