XÁC CHẾT DƯỚI NƯỚC - Trang 167

- Cái N-50 với ống kính rời. Tôi nghĩ nó ở trong ngăn tủ đằng kia. -

Anh ta chỉ cho tôi.

- Chúng ta sẽ lên lịch sau. - Tôi nói trong khi lấy giúp anh ta chiếc máy

ảnh. - Nhưng anh và Ginny không cần phải ở nhà tiến sĩ Mant đâu. Về
chuyện này anh phải tin tôi mới được.

- Cô gặp chuyện gì à? - Anh ta kéo ra một bản in và đặt xuống.

- Marino, Lucy và tôi khởi đầu một năm mới với mấy cái bánh xe bị

rạch nát.

Anh ta hạ máy ảnh xuống nhìn tôi, có vẻ bị sốc.

- Chết tiệt nhỉ. Cô nghĩ đó là sự tình cờ à?

- Không, tôi không nghĩ vậy.

Tôi vào thang máy lên tầng trên và mở khóa phòng làm việc. Hình ảnh

cây ớt Giáng sinh của Eddings khiến tôi xúc động mạnh. Tôi không thể cứ
để nó trên kệ tủ nên vội bê ra ngoài nhưng rồi cũng chẳng biết chuyển đi
đâu. Tôi đi lòng vòng một lúc, bối rối và chán nản, cuối cùng tôi đặt nó lại
chỗ cũ, vì cũng không thể quẳng nó đi hay bắt một nhân viên nào khác chịu
thay ký ức về nó.

Nhìn qua ô cửa kế bên của Rose, tôi không ngạc nhiên khi cô ấy không

ở đó. Thư ký của tôi tiến bộ khá nhiều trong những năm qua và không thích
lái xe vào trung tâm ngay cả trong những ngày đẹp trời nhất. Treo áo khoác
lên, tôi thận trọng nhìn quanh, hài lòng khi thấy dường như tất cả đều theo
đúng trật tự trừ công việc lau dọn do nhóm lao công thực hiện. Có lẽ phải
vài tiếng nữa họ mới đến. Nhìn chung thì chẳng có kỹ sư giám sát vệ sinh
nào muốn làm việc trong tòa nhà này cho dù họ được sự chỉ định của chính
phủ. Chỉ có vài người là làm được lâu nhưng cũng chẳng có người nào chịu
xuống khu nhà xác cả.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.