XÁC CHẾT DƯỚI NƯỚC - Trang 169

- Tôi cho rằng trở lại Richmond vào lúc này là một ý tưởng hay. - Tôi

nói và kéo ghế lại gần bàn.

- Tôi và tiến sĩ Fielding đang cố gắng bao quát cả Tidewater nữa.

Cleta đến từ Florence, Nam Carolina. Cô trang điểm rất đậm. Váy luôn

ngắn cỡn bởi vì cô tin rằng hạnh phúc cũng đồng nghĩa với sắc đẹp, điều
mà cô không bao giờ sở hữu. Cô ngồi thẳng trên ghế, đeo cặp mắt kính hai
tròng, tay cầm một chiếc kính hiển vi và trước mặt là đống ảnh được sắp
xếp theo mã số vụ án. Cạnh đó có chiếc bánh mỳ kẹp xúc xích đặt trên một
tờ giấy, có lẽ được mua ở quán cà phê bên cạnh, và cả nước tăng lực Tab.

- Tôi nghĩ là băng đang tan. - Cô cho tôi biết.

- Tốt quá. - Tôi cười. - Tôi rất vui khi thấy cô ở đây.

Trông cô có vẻ hài lòng khi lấy ra một tập ảnh nữa từ trong chiếc hộp.

- Cleta, cô còn nhớ Ted Eddings chứ?

- Ồ, có chứ. - Trông cô đột nhiên như sắp khóc. - Anh ấy rất tử tế. Tôi

vẫn không thể tin được điều đó. - Cô cắn môi dưới.

- Tiến sĩ Fielding bảo rằng Eddings đã gọi đến đây vào cuối tuần trước.

- Tôi nói. - Tôi không biết cô có nhớ việc đó không.

- Có chứ, chắc chắn đấy. - Cô gật đầu. - Thực ra tôi không thể nào thôi

nghĩ về điều đó.

- Cậu ta có nói chuyện với cô không?

- Có.

- Cô nhớ cậu ấy nói gì chứ?

- À, anh ấy muốn nói chuyện với tiến sĩ Fielding, nhưng máy ông ấy

bận. Tôi cũng hỏi anh ấy có cần để lại lời nhắn không, và chúng tôi tán

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.