XÁC CHẾT DƯỚI NƯỚC - Trang 191

xác, tôi lật cậu ta lại và máu trào ra nhiều hơn khi tôi bắt đầu tìm thêm
những vết thương khác.

- Người ta gọi điện cho anh lúc mấy giờ? - Tôi hỏi Marino, lúc này

đang bước rất chậm về phía đường hầm, cố gắng dùng đèn pin dò dẫm qua
những bụi cây và dây leo mọc lằng nhằng.

- Một người ở gần đây nghe thấy tiếng súng nổ ở khu vực này liền

quay số 911, lúc ấy là bảy giờ năm phút tối. Chúng tôi đã tìm thấy chiếc xe
của cô và mười lăm phút sau thì tìm được thằng bé. Rồi chúng ta nói
chuyện với nhau hai tiếng đồng hồ trước. Như thế có kịp cho cô không?

- Mọi thứ gần như đóng băng hết cả rồi. Quần áo của nó bắt đầu nặng

dần và cơ thể thì đang giảm dần nhiệt độ. Nhưng vẫn còn kịp. Lấy hộ tôi
mấy cái túi ở đằng kia được không? Thế còn cậu bạn đi cùng lái xe hộ Lucy
thì sao nhỉ?

Tôi lồng chiếc túi vào hai bàn tay Danny rồi cuốn chặt cổ tay bằng một

cuộn băng keo để giữ lại những chứng cứ dễ bị xóa sạch như vết đạn, sợi
vải hay tế bào dính dưới móng tay trong trường hợp cậu ta đã phải vật lộn
với kẻ thủ ác. Nhưng tôi cho rằng trường hợp này đã không xảy ra. Dù cho
có bất cứ chuyện gì thì tôi vẫn nghĩ Danny sẽ răm rắp làm theo những gì mà
cậu ấy được bảo.

- Lúc này chúng tôi không biết bất cứ thông tin nào về cậu bạn kia. -

Marino nói. - Tôi sẽ cử một nhóm xuống văn phòng của cô để kiểm tra về
việc này.

- Ý kiến hay đấy. Dù sao chúng ta vẫn chưa biết được cậu bạn kia có

liên quan gì tới chuyện này hay không.

- 100 đang gọi. - Marino nói vào máy bộ đàm trong lúc tôi bắt đầu

chụp thêm ảnh.

- Đang nghe 100. - Đầu dây bên kia đáp lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.