XÁC CHẾT DƯỚI NƯỚC - Trang 303

- Tôi nghĩ lẽ ra chúng ta nên đoán ra chuyện này sớm hơn. Ngay từ lúc

ở Sandbridge ấy, từ lúc cô nhận được một cú điện thoại kỳ quặc và sau đó là
hàng loạt chuyện khác nữa.

- Vì Chúa! Sao cơ? Cú điện thoại ấy lẽ ra nên tiết lộ cho chúng ta biết

rằng những kẻ khủng bố đang chuẩn bị chiếm giữ một nhà máy nguyên tử
hạt nhân ư?

Cô thư ký của Wesley mới vào làm nên tôi không thể nhớ nổi tên cô ta.

- Chào cô. - Tôi cất lời. - Ông ấy có ở trong phòng không?

- Tôi có thể báo cáo với ông ấy chị là ai không? - Cô ta hỏi, khuôn mặt

tươi tắn.

Chúng tôi thông báo danh tính và kiên nhẫn chờ cô ta gọi điện vào. Họ

chỉ trao đổi rất ngắn. Rồi cô thông báo:

- Anh chị có thể vào được rồi.

Wesley đang ngồi ở bàn làm việc và khi thấy chúng tôi vào, anh vội

đứng dậy. Lúc nào trông anh cũng lo âu như thế và giờ thì càng u sầu hơn
trong bộ com lê vải chéo màu ghi và cà vạt đen pha xám.

- Chúng ta có thể vào phòng họp. - Anh nói.

- Sao phải thế? - Marino ngồi xuống ghế. - Còn có ai khác nữa à?

- Ừ.

Tôi vẫn đứng nguyên đó và không nhìn lâu hơn mức lịch sự cho phép.

- Tôi đang định nói gì nhỉ. À, chúng ta ngồi đây cũng được. Chờ tí nhé.

- Anh bước ra cửa. - Emily, lấy hộ tôi thêm chiếc ghế nữa?

Chúng tôi cứ ngồi yên vị trong khi cô thư ký mang thêm một chiếc ghế

vào. Wesley có vẻ như đang trải qua một giai đoạn khó khăn để có thể ổn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.