XÁC CHẾT DƯỚI NƯỚC - Trang 333

- Thế còn về vấn đề an ninh thì sao? - Wesley hỏi. - Chúng ta có cần

phải cho người đi cùng cô ấy không?

Olson nhìn tôi một cách kỳ quặc như thể đang đánh giá sức mạnh của

tôi, như thể tôi không phải là tôi mà là một vật thể hay một võ sĩ chuẩn bị
bước vào cuộc thi đấu.

- Không! - Ông ta nói. - Tôi nghĩ ở đây cô ấy sẽ tuyệt đối an toàn, trừ

phi anh biết trước chuyện gì đó.

- Tôi không chắc đâu. - Wesley cũng nhìn sang tôi. - Có lẽ chúng ta

nên cử ai đó đi với cô ấy.

- Hoàn toàn không cần thiết. Không ai biết tôi đang ở London cả. - Tôi

nói. - Mà tiến sĩ Mant thì miễn cưỡng gặp chúng ta, nếu không muốn nói là
sợ chết, vì thế anh ta tất nhiên sẽ không cởi mở nếu thấy có ai đó đi cùng
với tôi. Khi đó mục đích của chuyến đi này sẽ thất bại.

- Được. - Wesley miễn cưỡng nói. - Miễn là chúng tôi biết rõ em đang

ở đâu, và chúng ta cần gặp nhau ở đây tối thiểu là bốn tiếng trước khi lên
máy bay.

- Tôi sẽ gọi cho các anh nếu như tôi gặp rắc rối. - Tôi nói. - Các anh

vẫn ở đây chứ?

- Nếu chúng tôi không có mặt ở đây thì thư ký của tôi sẽ báo cho cô

biết chúng tôi đang ở đâu.

Tôi đi xuống sảnh chỗ có đài phun nước và bức tượng đồng của

Lincoln nổi bật bên bức tượng sắp hàng chân dung các tổng thống Mỹ tiền
nhiệm. Những người chịu trách nhiệm an ninh kiểm tra hộ chiếu của những
vị khách đến thăm một cách sát sao. Họ để tôi đi qua với bộ mặt giám sát
lạnh lẽo khiến tôi cảm thấy ánh mắt của họ theo ra đến tận cửa. Trong

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.