XÁC CHẾT DƯỚI NƯỚC - Trang 344

Chương 15

Tôi và Wesley bay về New York ngay tôi hôm đó và máy bay đã hạ

cánh sớm bởi gió thuận chiều lợi hơn một trăm hải lý. Chúng tôi làm thủ tục
hải quan và lấy hành lý, sau đó vẫn lên chiếc xe con thoi cũ để chuyển sang
sân bay tư nhân nơi chiếc Learjet đang đợi sẵn.

Thời tiết đột ngột ấm lên và có thể có mưa. Chúng tôi bay giữa lằn

chớp khổng lồ lóe sáng dữ dội. Cơn bão bắt đầu òa ra khi chúng tôi bay qua
tâm bão. Tôi nghe qua bản tin sơ bộ về tình hình hiện tại và thấy không có
gì ngạc nhiên khi Cục đã thiết lập một tiền đồn cùng với những đồn khác
được củng cố bởi đội cảnh sát và cứu hộ.

Lucy đã trở về và lại làm việc ở Ban Nghiên cứu Kỹ thuật. Ở đó nó sẽ

được an toàn. Tôi thấy nhẹ nhõm khi nghe tin ấy. Wesley chẳng nói gì với
tôi mãi cho tới khi chúng tôi về đến học viện rằng con bé và cả nhóm Giải
cứu Con tin đã được sắp xếp điều động rồi và chẳng mấy chốc sẽ rời khỏi
Quantico.

- Không được đâu. - Tôi nói như thể một bà mẹ khó tính.

- Anh e là em không can thiệp được chuyện này.

Anh giúp tôi mang hành lý qua sảnh tòa nhà Jefferson, giờ vắng tanh

vào một tối thứ Bảy như thế này. Chúng tôi giơ tay chào cô gái trẻ đang
ngồi ở bàn lễ tân trong khi vẫn tiếp tục tranh cãi.

- Vì Chúa. - Tôi tiếp tục. - Nó vừa mới vào làm. Anh không thể ném nó

vào trung tâm của cuộc khủng hoảng hạt nhân ấy được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.