- Không. - Tôi nói. - Hắn không tâm thần. Hand là loại người độc ác và
điều này rõ ràng còn tệ hơn tâm thần nữa.
- Và sự cuồng tín của hắn sẽ quyết định đến những gì mà hắn sẽ làm ở
đó. - Wesley cân nhắc từng lời nói. - Nếu hắn ta cũng ở đó thì mối đe dọa sẽ
vượt quá hành động tẩu thoát cùng một xà lan nhiên liệu. Vào bất cứ lúc
nào, chuyện này cũng có thể trở thành một hành động tự sát.
- Tôi không chắc tại sao anh lại nói như vậy. - Gradecki không muốn
nghe điều đó. - Động cơ của vụ này là rất rõ ràng rồi.
Tôi lại nghĩ đến cuốn Giáo lý của Hand và kẻ ngoại đạo khó mà hiểu
được một loại người như tác giả cuốn sách sẽ có thể làm những gì. Tôi liếc
nhìn bà Viện chưởng lý khi chúng tôi đang bay qua những con tàu chở hàng
cũ kỹ xám xịt đang đứng thành dãy. Chúng được coi như Hạm đội Chết của
lực lượng hải quân. Chúng đậu trên sông James, và nhìn từ xa trông giống
như Virginia đang bị bao vây và xét theo một cách nào đó thì đúng là như
vậy thật.
- Tôi không tin vào những gì vừa thấy đâu nhé. - Bà lẩm bẩm một cách
kinh ngạc khi nhìn xuống.
- Giờ thì chị nên tin vào điều đó. - Thượng nghị sĩ Lord vặn lại. -
Những người dân chủ như chị phải có trách nhiệm đối với việc một nửa
hạm đội của hải quân ngừng hoạt động. Chúng ta cũng không có chỗ để giữ
tàu. Chúng cứ nằm rải rác lung tung giống như những bóng ma và giờ có
sửa chữa cũng chẳng có ích lợi gì trong khi chúng ta cần những chiếc tàu
chạy băng băng trên biển. Và chờ cho đến khi những chiếc tàu kia chạy
được thì Vịnh Ba Tư cũng đã mất rồi.
- Frank, đây là quan điểm của anh. - Bà ta phản pháo. - Sáng nay chúng
ta còn nhiều chuyện khác phải làm.
Wesley đã đeo tai nghe vào để nói chuyện với các phi công. Anh yêu
cầu được biết thông tin cập nhật và sau đó lắng nghe hồi lâu trong lúc mắt