XÁC CHẾT DƯỚI NƯỚC - Trang 92

hoang vu này. Có gì xảy ra thì cũng chẳng có ai nghe thấy tiếng hét cả. Rồi
cho tới khi có ai đó tìm thấy cô thì cô cũng đã được sấy khô và ướp lạnh
rồi. Nếu may mắn một cơn bão nào đó chưa cuốn cô ra biển trước.

- Thôi đủ rồi. - Tôi phản đối.

Anh với khẩu súng trên bàn uống nước, đứng lên và nhét vào túi quần

sau.

- Cô có thể để một bác sĩ khác đến đây và phụ trách khu vực

Tidewater.

- Tôi là người duy nhất không vướng bận chuyện gia đình. Tôi sẽ đi lại

dễ dàng hơn, đặc biệt là thời gian này.

- Thật là nhảm nhí. Cô không phải biện hộ cho việc đã ly hôn và không

con cái.

- Tôi không bao biện.

- Và điều đó cũng không liên quan đến việc cô có thể yêu cầu ai đó đến

ở đây tận sáu tháng. Thêm nữa cô còn là trưởng phòng, cô nên để người
khác đến đây, cho dù có gia đình hay không. Cô nên ở trong nhà của mình
thì hơn.

- Thực ra tôi cũng không nghĩ đến đây lại gặp những chuyện khó chịu

như thế này. - Tôi nói. - Nhiều người còn phải trả khá nhiều tiền để được ở
trong những ngôi nhà gỗ ven bờ biển thế này cơ.

Anh chồm người về phía trước.

- Cô có thứ gì mà người Mỹ có thể uống được ở đây không?

- Có sữa.

- Tôi đang nghĩ đến đường dây nóng của Miller đây.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.