XÁC KHÔNG ĐẦU - Trang 136

Đó là ý kiến duy nhất làm Maigret lúng túng.

- Thế còn Antoine Christin?

Lúc này thì chánh án Comeliau có hai thủ phạm có thể thay vì một. Antoine
cũng là tình nhân của mụ Calas, hắn cần tiền hơn so với Dieudonne.

- Cả hai đều muốn loại trừ Omer Calas, chúng ta phải tìm xem kẻ nào là
tòng phạm.

Đó là câu chuyện từ cảng Valmy chuyển tới văn phòng ông chánh án. Và
trong khi chờ đợi câu chuyện được phanh phui, cả ba đều bị bắt giam.

Maigret trở nên cau có, không hài lòng với bản thân đã không chống lại
Comeliau vì lười biếng, vì sợ có những chuyện phiền toái.

Từ lúc bước chân vào ngành cảnh sát, học tập những người đi trước, sau đó
bằng kinh nghiệm bản thân, ông thấy không nên gặng hỏi người bị tình
nghi khi chưa có ý kiến rõ ràng về vụ việc. Một cuộc thẩm vấn không phải
để tung ra những giả thiết, để quy cho một người nào đó là thủ phạm, làm
cho rối rắm tinh thần, cuối cùng buộc phải thú nhận.

Những kẻ bị tố cáo, kể cả những kẻ ngu đần nhất, cũng có giác quan thứ
sáu và ngay lập tức cảm thấy cảnh sát kết luận một cách tùy tiện hoặc
không có cơ sở vững chắc.

Maigret thích chờ đợi, kể cả những trường hợp khó khăn, phức tạp. Khi
không mấy tự tin, thì ông để kẻ bị tình nghi được tự do trong chừng mực có
thể để tránh những rủi ro.

Cái đó luôn luôn thành công.

Vội bắt một kẻ tình nghi - Maigret thường nói - thì trái với điều người ta
tưởng là mình được yên tâm. Người ta không phải theo dõi, rình rập, giãng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.