XÁC KHÔNG ĐẦU - Trang 145

Trước khi mặc áo khoác, ông rót một chút rượu mận.

- Ông sẽ về nhà vào lúc khuya, đúng không?

- Tôi không biết. Rất có thể là như vậy.

Không thể biết trước vì ông coi đây là một vụ khá quan trọng. Ông không
gọi xe của sở, không đi tắc-xi, ông đi xuống ga tàu điện ngầm.

Phố xá có vẻ đáng lo ngại trong đêm tối với những bóng ngôi nhà, bóng
phụ nữ đứng trên vỉa hè và trong các quán nhảy ánh đèn mờ ảo giống như
chậu cá vàng.

Một người đứng gác trước quán rượu nhà Calas vội vàng chạy đến trước
mặt Maigret khi ông đứng lại. Người ấy rọi đèn pin vào người ông.

- Ô! Xin lỗi, thưa ông cảnh sát trượng. Trời tối nên tôi không nhận ra ông.

Đây là người của thanh tra Judel.

- Có gì lạ không?

- Không. A! Nhưng có đấy. Tôi không biết có đáng quan tâm không. Cách
đây một tiếng đồng hồ có một chiếc xe hơi khi gần tới ngôi nhà này chạy
chậm lại, càng chạy chậm hơn khi qua trước mặt ngôi nhà nhưng không đỗ
lại.

- Anh có nhìn vào trong xe không?

- Có. Trong xe có một phụ nữ. Khi xe chạy qua ánh đèn, tôi nhìn rõ đây là
một cô gái trẻ, mặc một chiếc áo khoác màu xám, đầu không đội mũ. Sau
đó chiếc xe chạy đến phố Louis-le-Blanc.

Có phải đây là Lucette, con gái nhà Calas, đến để xem mẹ mình đã được
thả chưa? Đọc báo, cô ta đã biết rõ mẹ cô đã bị giải về sở cảnh sát, nhưng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.