XÁC KHÔNG ĐẦU - Trang 206

Bà y tá trưởng lục tìm trong trí nhớ. Cái tên đó không nói lên điều gì với bà
cả. Ở đây người ta sống trong một thế giới khác, thế giới của những căn
phòng có đánh số, những chiếc giường có treo những tấm bảng ghi những
ký hiệu bí mật.
- Người ấy thế nào rồi?
- Tôi cho rằng giáo sư Magnin đang săn sóc cho hắn...
- Ông ấy đang mổ ư?
- Ai nói với ông về chuyện mổ xẻ?
- Tôi không biết... Tôi cho rằng...
Lúc này ông cảm thấy khó chịu và hỏi thêm:
- Bà ghi sổ cho người ấy với cái tên nào?
- Căn cứ vào thẻ căn cước của hắn.
- Bà đang giữ tấm thẻ ấy chứ?
- Tôi có thể cho ông xem.
Bà ta vào một văn phòng nhỏ ngăn bằng những tấm kính ở cuối hành lang
và lấy ra một giấy căn cước nhàu bẩn hãy còn ẩm do nước sông Seine.
Họ: Keller.
Tên: Francois, Marie, Flórentin.
Nghề nghiệp: nhặt giẻ rách.
Nơi sinh: Mulhouse, Hạ lưu sông Rhin...
Theo tài liệu này thì người ấy đã sáu mươi ba tuổi và nơi cư trú ở Paris là
quảng trường Maubert, nơi mà viên cảnh sát trưởng biết rõ đâylà nơi trú
ngụ của dân lang thang.
- Người ấy đã tỉnh chưa?
Bà y tá trưởng muốn lấy lại tấm thẻ căn cước nhưng Maigret đã cho vào túi
mình. Bà ta càu nhàu:
- Không được... Đây là nguyên tắc...
- Keller nằm trong một phòng riêng chứ?
- Còn gì nữa đây?
- Bà dẫn tôi tới gặp ông ta...
Bà y tá trưởng ngập ngừng, sau đó phải nhượng bộ.
- Dù sao ông cũng phải nói chuyện với giáo sư...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.